Chùa Bồ Đề, nơi này vẫn còn lưu giữ lối kiến trúc từ thời Đại Chu, vào thời kỳ cường thịnh nhất đã sản sinh ra vô số văn hiến tuyệt hảo.
Ngôi chùa cổ xưa nằm ẩn dật bên trong núi rừng, tường viện vàng nhạt, trụ chống màu than chì, cây cổ thụ che trời, tầng tầng lớp lớp vây quanh tòa kiến trúc đã trải qua ngàn năm tang thương này.
Những bậc thềm phủ đầy rêu xanh đi thông xuống chân núi, ngẫu nhiên có thể bắt gặp tốp năm tốp ba vị khách hành hương sắc mặt thành kính mang theo trái cây đến cúng bái.
Hôm nay là ngày Phật đản mỗi năm một lần, các tăng nhân ở bên ngoài đều trở lại chùa, sáng sớm tinh mơ đã tắm rửa sạch sẽ, tề tựu ở Đại Hùng Bảo Điện niệm tụng kinh văn.
Hoàn thành khóa sớm, một đám tăng nhân đều lũ lượt đi đến thiện đường dùng bữa.
Bộ dáng áo thun quần jean của Lưu Phi Dương xen lẫn trong một đám hòa thượng đầu trọc mặc tăng y mộc mạc trông phá lệ bắt mắt. Cậu sinh ra trong gia đình giàu có, sáng uống cà phê ăn bánh ngọt kiểu Âu, nhìn tô cháo trắng đĩa rau xào trước mặt, thật sự không nhấc nổi một tia hứng thú.
Nhưng không sao, chuyến này cậu có việc cầu người mà đến, khom lưng cúi đầu là bổn phận rồi.
Tùy tiện ứng phó hai câu, cậu ngẩng đầu đánh giá người đang vùi đầu ăn cơm ở bên cạnh mình: “Hằng Tâm, cậu nói xem Phật tử ở đâu? Là vị nào?”
Hòa thượng Hằng Tâm chỉ mới 17-18 tuổi, mi thanh mục tú, nhưng lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086912/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.