Càn Nguyên năm thứ tám, thiếu đế nước Lương tự mình chấp chính, sủng ái gian thần nịnh tặc, ghẻ lạnh quan hiền lương dân, tuyển mỹ nữ lấp đầy hậu cung, rầm rộ xây dựng hoàng lăng, cho dù đang vào năm đại hạn, dân oán thấu trời, nhưng đế vương hằng đêm sênh ca, che tai bịt mắt, mặc cho thiên hạ đại loạn, bị chiến tranh tàn phá. ——【Trích đoạn “Thiên hạ đệ nhất cung”】
Khi Chu Chính Kình hai tuổi, nghe nói đây là nước Lương, Càn Nguyên thiếu đế cầm quyền, liền biết mình đời này đã xuyên vào trong tiểu thuyết《Thiên hạ đệ nhất cung》 của Chu Ngẫu Phiến.
Một lần lạ, hai lần quen, ba lần tâm vững như chó già.
Y cảm thấy Chu Ngẫu Phiến có lẽ không phải người bình thường, ít nhất cũng là thần bút Mã Lương chuyển thế. Vô luận viết ra tiểu thuyết gì cũng đều biến thành thế giới thật. Thứ thần lực khai thiên tích địa từ không thành có này, kiểu gì cũng phải có cùng một loại cấp bậc với Bàn Cổ, thượng đế hay Thần Sáng Thế gì đó.
Còn chính bản thân y, sống sống chết chết lăn lộn luân hồi chuyển thế, ước chừng cũng không tầm thường. Ờmm, là chồng của Bàn Cổ, thượng đế, Thần Sáng Thế?
Thôi, y vẫn là nên tắm rửa rồi đi ngủ, ở trong mộng thì muốn mơ cái gì cũng được.
Cho dù Chu Ngẫu Phiến có thân phận gì, tóm lại đó vẫn là vợ của y, mà thể chất của y ngoại trừ kế thừa sức mạnh Alpha từ thời đại tinh tế thì cũng không có chỗ nào thần thông quảng đại, sinh lão bệnh tử đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086894/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.