Chu Viêm ném xong toàn bộ vòng, trong số những bình hoa đã ném trúng tìm ra được hai giải thưởng lớn, một vé phòng xa hoa giá 5000 và một vé ăn xa hoa giá 1000. Chu Ngẫu Phiến ôm lấy anh trai hoan hô, cầm phần thưởng khoe khoang một đợt.
Mã Tiểu Lộ và Văn Nhân Ba Ba cuối cùng chỉ giành được vé phòng phổ thông giá 300 và một vé ăn phổ thông giá 100.
“Trong mấy bình hoa còn lại còn ẩn giấu một vé ăn giá 500, làm sao bây giờ?”
Mã Tiểu Lộ dùng ánh mắt mong đợi mà nhìn chăn chú vào đạo diễn, nhưng thứ nhận lại chính là đáp án lãnh khốc vô tình.
“Phần thưởng không có người ném trúng thì sẽ trở thành phế thải.”
Mã Tiểu Lộ tựa như bị một tia sét bổ trúng đầu, chân mềm nhũn, ngã trên sàn nhà hồn lìa khỏi xác. Văn Nhân Ba Ba đã sớm từ bỏ việc cứu giúp cho chỉ số thông minh của bạn trai, tự lo bản thân mà đi tìm tổ tiết mục đòi mì ăn liền.
Mục Lưu Phương khó xử thương lượng với chồng mình: “Lão Chung, hai ta đêm nay thật sự chỉ có thể ngủ lều trại sao?”
Chung Trường Chinh an ủi: “Thôi, coi như ôn lại năm tháng gian nan. Lúc chúng ta còn trẻ, khổ cực gì mà chưa từng trải qua đâu, năm tôi bảy tám tuổi còn theo cha ngủ ở chuồng bò đây.”
Chu Viêm đi đến, ngón tay thon dài kẹp một tấm vé phòng: “Cháu và em trai tối nay ngủ lều trại là được.”
Mục Lưu Phương kiên quyết không nhận: “Như vậy sao được, tuy rằng chỉ là chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086885/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.