*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Chu Tuyết Tình rời đi, Chu Tuyết Đình liền nằm xuống, hệ thống AI tự động tắt đèn, chỉ chừa lại một góc đèn ngủ.
“Tuyết Tình thật quá thiệt lương, anh chưa từng gặp Omega nào ngốc bạch ngọt hơn em ấy. Em ấy giống như thiên sứ gãy cánh, vốn không nên đi vào cõi nhân gian ô trọc này.” Cốc Đằng điều chỉnh độ sáng màn hình, cực lực muốn nhìn rõ Alpha ở đối diện.
Nếu không phải vì không muốn bại lộ dục vọng trong nội tâm của mình thì hắn đã ra sức tâng bốc rồi.
Chu Tuyết Đình vốn không muốn phản ứng hắn, nhưng nghe đến đây lại không nhịn được mà phun tào: “Vừa rồi còn luôn miệng nói là bạn thân tốt, sau lưng liền nói chị tôi ngốc bạch ngọt? Omega kia, tên của anh chính là ‘dối trá’!”
“Anh là đang biết ơn, một người mà bên trong linh hồn đều hư thối như anh, có lẽ cũng chỉ có ngốc bạch ngọt mới có thể thương hại, mới muốn ra tay giúp đỡ. Em nhìn đi, dù anh có làm bao nhiêu chuyện thì anh dâu chị dâu vẫn luôn phòng bị, người thông minh đều theo bản năng mà chán ghét anh.”
Sắc mặt Chu Tuyết Đình không vui: “Đêm nay anh bị làm sao vậy, có thể nói chuyện đàng hoàng hay không!”
Những câu nói của người kia như đâm vào lòng y, cái từ hư thối này là để dùng như vậy sao? Người thương hại hắn đều là ngốc bạch ngọt, vậy còn y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-chiem-vai-ac-dai-ma-vuong/1086861/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.