Nụ hôn giữa những người yêu nhau thường mãnh liệt và nóng bỏng, bản thân nó không có vấn đề gì, nhưng đối với người lần đầu bước vào con sông như cô gái mà nói, nhiệt độ mà nụ hôn thanh niên trao cho cô lúc này đã vượt quá một giới hạn nhất định, cô không khỏi nhớ tới một câu chuyện xưa mà mình đã từng nghe, muốn cho một người cởi quần áo, cần có gió bắc hoặc mặt trời (1).
Mặc dù cái suy nghĩ này chẳng đâu vào đâu, nhưng mà, nụ hôn này giống như đang bị giam cầm trong song cửa sổ bỗng nhiên bị gió mạnh thổi tung, một cành hoa bồi hồi bên cửa sổ lợi dụng chỗ trống rồi tiến vào, dây leo hòa cùng gió bắc mãnh liệt và mặt trời rực nóng, thật là… Không được…
Tay Hạ Hoàng Tuyền túm đầu vai Thương Bích Lạc, dùng sức đẩy ra, thở hổn hển, quả đúng là không tưởng được, làm loại chuyện này lại còn vất vả hơn đánh nhau, cô giận dữ nói: “Anh làm cái quái gì đấy?”
Tiếc là, cái mà cô gái tự cho là “thu trước tính sau” trong mắt đối phương lại là cảnh tượng hoàn toàn khác: bởi vì động tác nhiệt tình lúc nãy, đôi môi trước nay luôn giữ màu hồng nhạt của cô gái đã có chút sưng đỏ, ánh nước nhàn nhạt lấp lánh trên cánh môi hé mở, từng tiếng thở dốc dồn dập vang lên, đôi mắt phủ làn sương mỏng đang nhìn chăm chú vào anh, có vẻ đang cật lực truyền đạt sự tức giận, nhưng rõ ràng đã thất bại, ánh mắt như hoa xuân trong sương ấy thay vì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-boss-den-han-cuoi/1176875/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.