Đất bằng như nổi lên cơn gió xoáy.
Mắt gió là chỗ cô gái đang đứng im.
Nghe nói mắt gió là vùng ổn định nhất trong trung tâm lốc xoáy, thực tế đúng là như vậy, nếu lúc nãy tiếng kêu gào của cô gái như lưỡi dao sắc bén, thì giờ cô lại như lưỡi dao sắc tạm thời tra vào vỏ, dường như đang im lặng chờ đao xuất vỏ!
Hạ Hoàng Tuyền lặng lẽ đứng tại chỗ, khuôn mặt không biết đã im lặng từ lúc nào, đôi mắt nhắm chặt, gió quay xung quanh cô càng ngày càng mãnh liệt, thế nên thanh niên vốn đang ở bên cạnh cô cũng phải hơi lui về sau, ngừa xe lăn dưới người bị thổi lật ngược.
Mấy kẻ bên kia hình như cũng hiểu trong cơn gió lốc này ẩn chứa mùi nguy hiểm, gào giọng quát: “Mày không thể giết tao! Nếu không mọi người đều phải chết! Còn Ngôn Tất Hành nữa! Nó bị tao bắt, còn đặt thuốc nổ bên cạnh, nếu mày dám...A!”
“Tôi dám đấy, anh muốn sao?” một giọng nói lười biếng truyền tới từ sau lưng mọi người, hóa ra không biết từ lúc nào, người tạo ra kết giới kia đã bắt đầu cạn kiệt dị năng, bên ngoài với chỗ này đương nhiên đã liên kết trở lại.
“Mày...không phải mày...”
Ngôn Tất Hành bò lên người tên nào đó, xoa xoa quả cầu lửa, cả giận nói: “Tôi cái gì mà tôi?! Trọc nửa đầu không hợp với anh lắm đâu, cho anh trọc cả đầu đi!” Đám khốn nạn này! Cứ tưởng anh danh một đời của hắn bị mấy tên này làm hại lật thuyền trong mương, lần này chắc chắn bị cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-boss-den-han-cuoi/1176865/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.