Đến lúc Hoàng đế mơ mơ màng màng, trở về tẩm cung.
Lại mặt dày ôm chặt cánh tay Yến Duy, nhất định không cho ai kia rời đi.
Nô tài hầu hạ nhẹ nhàng khuyên nhủ, dỗ dành Hoàng đế thay y phục nhưng một tay y vẫn ôm chặt cánh tay của Yến Duy khiến bọn họ chỉ có thể cởi được một nửa chiếc áo, phần còn lại đành bất lực.
Lúc này, những âm thanh nhẹ nhàng, dỗ dành, giận dỗi cứ đan xen vào nhau, tất cả cùng tạo nên một bầu không khí hỗn loạn.
Hoàng đế nổi giận, nhanh chóng phất tay một cái: “Tất cả các ngươi lui ra hết cho trẫm”.
Công bộ Thượng thư định gạt tay Hoàng đế ra, sau đó cùng bọn nô tài nhanh chóng lui ra ngoài.
Nhưng Hoàng đế đã nhanh chóng kéo hắn lại, ôm chặt vào lòng.
Hoàng đế ra tay đột ngột khiến Yến Duy không kịp phản ứng.
Cả hai cùng ngã xuống long sàng.
Hoàng đế lăn một vòng, sau đó nhanh chóng nằm đè lên người ai kia.
Đột nhiên, y tức giận.
Thì ra là kẻ này.
Sau khi ngủ với hắn, mỗi đêm, mỗi đêm trôi qua đều không ngủ được.
Nghĩ bảy muốn tám, nghĩ tám muốn bảy.
Vô cùng phiền phức.
Chỉ ngủ với hắn có một đêm lại có thể khiến bản thân bối rối đến như vậy.
Hôm nay, người nằm dưới là hắn, kẻ này cũng chính là hắn.
Chỉ ngủ với hắn có một đêm, tại sao lại như vậy chứ?
“Ngươi mau nói cho trẫm biết, trẫm chỉ mới ngủ với ngươi có một đêm thôi, tại sao lại như vậy?”.
Lúc này, kẻ kia cố gắng ngọ ngoạy, nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-bo-thuong-thu-doi-mat-voi-viec-doan-tu/1402782/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.