Chương trước
Chương sau
"Ý tôi không phải là thời điểm tới văn phòng luật sư, mà là thời điểm bước vào tòa nhà này."

Lời của Matsuda Jinpei khiến đồng tử Tanaka Eiko co chặt lại. 

Matsuda Jinpei thấy vậy, trên mặt lộ ra biểu tình đắc thắng, chuyển ánh mắt về phía Kisaki Eri bên cạnh: "Vậy thì luật sư Kisaki nói trước đi, để cho bà Tanaka đây thêm một ít thời gian nghĩ lí do bao biện." 

Tanaka Eiko cắn chặt môi, sắc mặt vô cùng khó coi.

"......" Miệng lưỡi độc địa thật đấy, hoàn toàn chắc chắn đối phương là hung thủ, Hanada Saharuna lộ ra mắt cá chết, cái thái độ này tuyệt đối sẽ bị mắng cho coi.

"Matsuda, chú ý từ ngữ của cậu!" Quả nhiên Megure Juzo quát lớn, ông đi đến bên người Matsuda Jinpei hạ giọng: "Nếu không tìm được chứng cứ bà Tanaka giết người, cậu sẽ bị kết tội phỉ báng! Có thể kiềm chế lại một chút được không?!"

Thật là, thủ hạ của ông không có ai là để cho ông bớt lo! Vừa rồi Hanada Saharuna mới uy hiếp thị dân xong, bây giờ thì đến phiên Matsuda Jinpei nói thẳng người bị tình nghi là hung thủ! Rõ ràng đều là cảnh sát đấy, có thể đừng hành động như tội phạm vậy được không!

Matsuda Jinpei nhún nhún vai.

Kisaki Eri nhìn hai người, đứng ra nói: "Nếu thanh tra cũng đã nói như vậy, thì để tôi trình bày trước đi."

"Tôi đến toà nhà này lúc 9 giờ 43 phút, sau đó đi từ bãi đỗ xe đến thang máy, lại từ thang máy lên văn phòng luật sư mất khoảng hơn 3 phút. Lúc đi đến bên ngoài thì tôi thấy cửa văn phòng đang mở, gọi hai tiếng thì không có ai đáp nên mới trực tiếp đi vào. 

Sau khi phát hiện thi thể anh Souma tôi đã nhìn qua đồng hồ, là 9 giờ 48 phút." Kisaki Eri bổ sung: "Bởi vì thói quen nghề nghiệp nên lúc nào tôi cũng sẽ đến trước giờ hẹn 10 phút, nhưng cũng sẽ không quá sớm. Dù sao thì đối với công việc của chúng tôi, mỗi một giây một phút đều vô cùng quý giá.

Đặc biệt là khi hai luật sư gặp nhau, nếu đến quá sớm sẽ có thể gây áp lực cho đối phương. Anh Souma cũng biết việc này, có nên khi trước đã nói tôi chỉ cần đến đúng giờ là được."

Amuro Tooru chống cằm gật gật đầu: "Dù sao thì luật sư cũng đều tính phí theo phút, time is money."

Edogawa Conan liếc Amuro Tooru một cái.

Kisaki Eri cười nói: "Đúng vậy, như cậu Amuro nói, time is money. Văn phòng luật sư của tôi cách nơi này không xa, mọi ngày cũng hay đi qua con phố này. Bình thường tầm này không tắc đường, cho nên tôi ra ngoài lúc 9 giờ 20 phút, chỉ cần khoảng 20 phút là có thể đến nơi.......Về điểm này thì trợ lý của tôi có thể làm chứng." 

"Nếu là thật thì bác Eri không có thời gian gây án!" Edogawa Conan nói, "Hung thủ 9 giờ 10 phút đi vào thang máy vác nạn nhân đến căn phòng này, lúc đó bác Eri vẫn còn đang đi trên đường!"

Mori Ran kích động nắm chặt tay, tốt quá, mẹ không bị hiềm nghi nữa rồi!

"Takagi, cậu đi gọi điện thoại xác nhận!" Megure Juzo quay đầu nói với Takagi Wataru bên cạnh.

Trên thực tế, trong thâm tâm Megure Juzo cũng chưa từng hoài nghi Kisaki Eri, dù sao thì ông cũng đã quen biết hai vợ chồng Mori lâu như vậy, quá rõ nhân phẩm của bọn họ là thế nào. 

Takagi Wataru lên tiếng rồi vội vàng ra ngoài gọi điện. 

"Vậy thì tiếp theo đến cô Yamato Emiko." Dặn dò Takagi Wataru xong, Megure Juzo quay đầu nhìn về phía cô trợ lý đứng một bên.

Theo lý mà nói, chuyện này vốn là do Matsuda Jinpei khơi màn, hẳn là phải để anh tiếp tục tra khảo mới đúng. Nhưng Megure Juzo thật sự lo cái cậu cấp dưới này lại xổ ra lời gì đó khó nghe, cho nên đành phải tranh hỏi trước. 

..... Dù sao thì hung thủ cũng chỉ có một, mắng đúng hung thủ thì không sao, nhưng nếu vơ cả thị dân vô tội vào mà mắng thì chắc chắn sẽ bị khiếu nại cho xem. Megure Juzo lộ ra mắt cá chết. 

Yamata Emiko nắm chặt tay: "Tôi đến đây lúc 9 giờ 46 phút, sau đó gặp bà Tanaka đang đứng đợi thang máy liền cùng bà ấy đi lên. Lúc đi thang máy bà Tanaka có xã giao với tôi vài câu, nói hôm nay kẹt xe quá suýt chút nữa thì đến muộn. 

Tôi theo bản năng nhìn đồng hồ thì phát hiện mới 9 giờ 50, còn an ủi bà ấy một câu là vừa kịp lúc, anh Souma thích nhất là khách hàng đúng giờ." 

Nói tới đây Yamato Emiko liếm liếm môi, tiếp tục bổ sung: "Thật ra thời gian vào làm hàng ngày của chúng tôi đều là 8 giờ rưỡi, nhưng tối hôm qua anh Souma nói đi máy bay hơi mệt nên sẽ ngủ trễ một chút, thế là dặn tôi đến muộn hơn cũng được......."

"Khoan đã, chuyện nạn nhân đi máy bay, vừa rồi lúc chúng tôi hỏi về lịch trình của nạn nhân cô không đề cập đến." Megure Juzo nhíu mày lại ngắt lời. 

Yamato Emiko hơi há mồm, có chút hoảng loạn: "Cái đó, tôi cảm thấy chuyện này không liên quan đến vụ án nên....." Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Megure Juzo, thanh âm của cô càng lúc càng nhỏ dần, cuối cùng cúi đầu, "Xin lỗi, tôi cũng không cố ý giấu diếm đâu. Thật ra anh Souma vừa đi công tác ở Okinawa vào chủ nhật và thứ hai, mãi đến 6 giờ sáng hôm nay mới bay về Tokyo. Anh ấy có hẹn với luật sư Kisaki để bàn chuyện giải hòa lúc 10 giờ, giữa trưa 12 giờ thì cùng cô Sakurai đi ăn trưa, đến chiều thì đến Điện tử Beika để gặp khách hàng mới.....Đại khái là bởi vì lịch trình hôm nay rất bận rộn cho nên anh ấy mới nói muốn nghỉ ngơi nhiều hơn chút."

Megure Juzo day day huyệt thái dương: "Hy vọng có tin tức gì cô có thể nói luôn, có quan trọng hay không thì cũng là do cảnh sát chúng tôi quyết định." 

"Vâng....." Yamato Emiko gục đầu xuống, lại đột nhiên ngẩng lên nói: "Thật ra vẫn còn một chuyện rất kỳ quái. Tối hôm qua rõ ràng anh Souma nói với tôi có thể tới muộn rồi, nhưng đến 9 giờ sáng hôm nay lại đột nhiên gửi tin nhắn dặn tôi 10 giờ hẵng đi làm. 

Ban đầu tôi cứ tưởng anh ấy quên mất nên không để ý lắm, nhưng bây giờ nghĩ lại thì, trong công việc anh Souma lúc nào cũng cẩn trọng tỉ mỉ, chưa bao giờ lặp lại chuyện gì lần thứ hai."

"Cho nên tin nhắn sáng nay cô Yamato nhận được thật ra là do hung thủ dùng điện thoại của nạn nhân để gửi. Mục đích chính là để cô Yamato không đột nhiên xuất hiện tại hiện trường lúc thi thể đang được di dời." Amuro Tooru nhìn về phía Tanaka Eiko, trong mắt có một tia sắc bén.

"Cuối cùng đến lượt bà, bà Tanaka." Megure Juzo nói.

Tanaka Eiko ngẩng đầu, khuôn mặt khôn khéo giờ phút này căng thẳng đến cực độ: "Tôi tới tòa nhà này lúc 9 giờ hơn....."

"Xin hãy nói ra thời điểm chính xác!" Megure Juzo ngắt lời. 

Nghe vậy, Tanaka Eiko bùng lên lửa giận, dùng sức đập vào mặt bàn làm việc điên cuồng gào lên: "Sao tôi biết được chứ! Đâu phải lúc nào tôi cũng nhìn chằm chằm đồng hồ! Việc này thì liên quan gì đến cái chết của Souma Nakata! Không hiểu nổi cảnh sát mấy người rốt cuộc muốn hỏi cái gì nữa?! 

Vừa nãy tôi mới trình bày lịch trình của mình cho các người rồi đấy còn gì? Sao vẫn còn phải hỏi lại nữa?! Thật vô nghĩa! Là các người không tìm được hung thủ nên mới muốn làm khó tôi phải không?! Các người chắc chắn là muốn đổ hết tội lên đầu tôi, sau đó qua loa kết án rồi thu đội! Cảnh sát các người thật ghê tởm!"

Bà ta vừa thét lên vừa ném đồ đạc trên bàn xuống đất, hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng. Nơi này chính là phòng phát hiện ra thi thể nạn nhân, hành vi của Tanaka Eiko có thể xem như phá hủy hiện trường.

Megure Juzo vội vàng kêu người ngăn cản, Matsuda Jinpei và Amuro Tooru đều đang chuẩn bị tiến lên, đúng lúc này Hanada Saharuna nãy giờ vẫn còn ngẩn người trực tiếp vọt tới, vặn cánh tay của Tanaka Eiko ra sau lưng rồi áp chế bà ta trên mặt bàn.

Tanaka Eiko bị ấn trên bàn, khuôn mặt bị ép tới có chút biến dạng.

"Bà nóng nảy thật đó nha ~" Hanada Saharuna kéo dài thanh âm: "Ai ui, đây là bị phát hiện sơ hở cho nên muốn giả vờ tức giận để gây sự phải không? Không thể nào? Thế mà thật sự có người cho rằng chỉ cần nổi điên lên là có thể không bị thẩm vấn nữa sao? Bà xem phim truyền hình nhiều quá à? Có phải lát nữa bà còn định làm bộ nhồi máu cơ tim ngã xuống đất giả chết phải không?

Thật vậy sao? Có người thực sự cho rằng chỉ bằng cái kỹ năng diễn xuất tệ như vậy cũng có thể lừa gạt cảnh sát sao? Trời ơi ~ tự tin quá đi mất thôi, tôi đây bái phục bà luôn đó ~~"

"......" Edogawa Conan / Megure Juzo / Matsuda Jinpei / Amuro Tooru / Kisaki Eri / Mori Ran, vị này cũng biết châm chọc quá nhỉ?

Bên này Hanada Saharuna không hề cảm thấy gì, cúi người nhìn Tanaka Eiko tiếp tục nói: "Tôi khuyên bà một câu, vẫn nên thành thật chút đi. Chẳng lẽ là do luật sư Kisaki thấy bà đầu óc không tốt nên mới đồng ý làm luật sư biện hộ cho bà sao?"

Kisaki Eri ho khụ một tiếng: "Thanh tra Hanada, tôi sẽ không bao giờ tiếp nhận vụ nào dựa trên đầu óc của khách hàng."

Nếu Tanaka Eiko là hung thủ thật, bà tuyệt đối sẽ không nhận vụ này. Dù sao thì người này ngay cả bà mà cũng lợi dụng.

Hanada Saharuna quay đầu cười với Kisaki Eri: "Xin lỗi nhé luật sư Kisaki, tôi chỉ đùa chút thôi." 

Matsuda Jinpei nhìn thấy Hanada Saharuna đã khống chế được Tanaka Eiko thì nói: "Tanaka Eiko, bây giờ bà có giả điên nữa cũng vô dụng. Cho dù bà không nói thì camera cũng đã quay lại được rõ ràng." Nói rồi anh quay đầu sang Chiba Kazunobu: "Chiba, Tanaka Eiko đến tòa nhà lúc mấy giờ?"

Chiba Kazunobu được điểm danh vội vàng lấy sổ tay ra: "Căn cứ theo camera ở lối vào bãi đỗ xe thì, Tanaka Eiko đến tòa nhà này lúc 9 giờ 20 phút." 

"Hờ, sớm thật đấy ~" Matsuda Jinpei cười một tiếng quay đầu nhìn về phía Tanaka Eiko: "Như vậy xin hãy giải thích một chút, trong 30 phút từ 9 giờ 20 đến khi đứng chờ thang máy lúc 9 giờ 50 bà đã làm gì?"

"A nè nè ~ Vừa rồi bác ấy rõ ràng nói bị kẹt xe cho nên mới tới muộn, nhưng mà sao lại đến đây sớm quá vậy?" Edogawa Conan nghiêng đầu lộ ra vẻ mặt đáng yêu: "Kỳ lạ thật đó~"

【 Thiên kim tài phiệt [7]: Lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy Kudo Shinichi giả vờ đáng yêu, dễ thương quá đi. Nhưng mà xem ra Tanaka Eiko sắp tức chết rồi hì hì ~】

Quả nhiên, Tanaka Eiko bị đè trên mặt bàn làm việc cắn răng: "Tôi nói tắc đường chỉ là lúc từ nhà tới đây thôi! Là tự các người hiểu sai mà!"

"Xem ra bà Tanaka cũng rất am hiểu trò chơi ô chữ đấy." Amuro Tooru cười tủm tỉm nói.

Kỹ năng nói bóng nói gió của Amuro Tooru cũng xem như lão luyện.

"Bà còn chưa giải thích trong 30 phút từ 9 giờ 20 đến 9 giờ 50 bà đã làm gì đâu." Hanada Saharuna tăng thêm lực độ trong tay, "Đừng có đánh trống lảng, nói mau lên!"

"Tôi ở trong xe trang điểm được chưa?!" Tanaka Eiko ngẩng đầu la lớn, "Tôi ra ngoài vội quên trang điểm, thế nên mới ngồi trong xe trang điểm không được sao! Luật nào ở Nhật Bản quy định không thể trang điểm trong xe?! Các người có bản lĩnh thì tìm ra chứng cứ tôi giết Souma Nakata đi, còn không thì liệu mà thả tôi ra! Cẩn thận tôi cho các người ăn đủ!"

Hung thủ trong Conan đúng là rất thích vịt chết đến nơi vẫn còn cứng mỏ, kẻ nào kẻ nấy cũng đòi ăn đòn, đây là cái tật xấu gì vậy chứ.

Hanada Saharuna cảm khái một câu, quay đầu nhìn về phía ba người Edogawa Conan: "Mấy người mau ném chứng cứ cho bà ta đi, tôi muốn thấy mặt bà ta bị vả bạch bạch bạch!"

※※※※※※※※※※

Lời tác giả:

Hanada: Nhanh nhẹn lên, nếu mấy người không thể vả sưng mặt bà ta, vậy thì tôi chỉ có thể dùng phương pháp vật lý thôi.

P/s: Xử xong Tanaka Eiko chúng ta sẽ xử tới Hanada.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.