Chương trước
Chương sau
Trên màn hình là một người bịt kín mít từ đầu đến chân, mặc áo hoodie và quần dài đen đang kéo một cái vali cao đến nửa người đi ra ngoài, tầng mà người đó bước ra chính là tầng của văn phòng luật sư Souma. 

"......" Hanada Saharuna, "Quá đáng thật, đi thang máy thật luôn, đầu óc tên này không có vấn đề đấy chứ?"

Takagi Wataru đứng bên cạnh cười xấu hổ: "Hanada, cũng chưa có chứng cứ chứng minh người này là hung thủ mà? Đối phương chỉ đang kéo vali thôi."

Hanada Saharuna lộ ra mắt cá chết: "Trong khoảng từ 9 đến 10 giờ tổng cộng chỉ có 4 người đi thang máy. 9 giờ 10 phút là người này, 9 giờ 45 phút là luật sư Kisaki, 9 giờ 50 phút là trợ lý Yamato và bà Tanaka. Tất cả những người liên quan đến vụ án đều đang có mặt ở đây, chỉ trừ cái kẻ thần bí kia. 

Người này sau khi đi thang máy lên thì không quay lại nữa, hoặc là căn bản chưa từng rời đi......Chuyện này không có khả năng, bởi vì sau khi án mạng phát sinh bảo vệ đã khám xét qua một lượt, chắc chắn chỉ có 3 người luật sư Kisaki ở đây. Hình thể của nạn nhân và kẻ bí ẩn này không khớp với nhau, cho nên cũng không thể là nạn nhân được. 

Như vậy chỉ còn dư lại một khả năng —— người này sau khi đi thang máy lên thì đã rời đi bằng thang bộ. Tiền bối Takagi nghĩ vì sao khi rời đi đối phương lại chọn thang bộ thay vì thang máy?" 

"Cái, cái này......Chắc là đột nhiên có hứng muốn chạy thang bộ?" Takagi Wataru rụt rè trả lời. 

"Nghĩ cũng biết là không thể nào!" Hanada Saharuna làm một động tác chữ X, đưa tầm mắt sang phía Edogawa Conan đang nghiêm túc nhìn màn hình: "Conan, em thấy sao?"

"A?" Đó giờ Edogawa Conan vẫn luôn chủ động cung cấp manh mối, đây là lần đầu tiên có cảnh sát nhảy qua những người khác mà dò hỏi suy nghĩ của cậu, chuyện này khiến Edogawa Conan có chút giật mình. 

Hanada Saharuna cười tủm tỉm nói: "Conan-kun không phải thám thử sao? Cho nên chị muốn hỏi em thấy thế nào."

Nào, Conan-kun thông minh đáng yêu, mau phá cái vụ án chết tiệt này đi! Sau đó chúng ta ai về nhà nấy, để cho tên Amuro Tooru kia cút đi trước khi nói ra cái gì không nên nói!!!

Nhìn bộ dạng của Hanada Saharuna, trong nháy mắt Edogawa Conan nhớ tới những lời cô nói với cậu ở tòa nhà Suzuki. 

【Bởi vì chị phát hiện "Kogoro ngủ gật" giống như đang thật sự ngủ say......Cho nên tên đó ở cạnh người kia gần như vậy lại không phát giác một chút nào thì không phải rất ngốc sao?】

"!!" Edogawa Conan lập tức trở nên cảnh giác, quả nhiên thanh tra Hanada đang nghi ngờ cậu! Bởi vì bác Mori không ở đây cho nên muốn trực tiếp thử cậu thông minh đến đâu phải không? Chết tiệt! Quả nhiên người này đã hoài nghi thân phận của cậu, cảm thấy cậu không giống với học sinh tiểu học bình thường! 

Nhưng mà lúc trước cô toàn lảng tránh vấn đề, vì sao bây giờ lại đột nhiên xuất kích? Chẳng lẽ là do biểu hiện của cậu trong vụ The Gravedigger quá rõ ràng? Hay là thật ra lúc đó cô vẫn chỉ đang thử, nhưng bởi vì do cậu dò hỏi nên cô mới chính thức nghi ngờ thân phận của cậu? 

Không được, thanh tra Hanada quá thông minh, một khi theo đuổi chuyện này đến cùng thì thân phận cậu sẽ không giấu được nữa, nhất định phải đánh tan sự hoài nghi của cô!

Chỉ trong nháy mắt Edogawa Conan đã hạ quyết tâm, cậu ngẩng đầu lộ ra biểu tình vô tội: "Thanh tra Hanada, em chỉ là một học sinh tiểu học thôi mà, vụ án phức tạp như vậy em không hiểu đâu...."

"??" Hanada Saharuna đầu đầy chấm hỏi, Kudo Shinichi, nhóc đang nói chuyện cười thời Heisei gì sao? 

"Không, sao em có thể không hiểu?!" Hanada Saharuna có chút kích động, đứng lên chỉ vào màn hình: "Sự tình đơn giản như vậy không phải vừa nhìn là hiểu sao?!" 

Giả vờ cái rắm á, mau phá án đi!

Mori Ran thấy vậy duỗi tay ra đỡ lấy bả vai Edogawa Conan, nở nụ cười xấu hổ với Hanada Saharuna: "Xin lỗi thanh tra Hanada, tuy rằng Conan có nhiều lúc rất thông minh, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ.......Phá án vẫn phải dựa và người lớn thôi."

Thanh tra Megure cũng lắc đầu: "Hanada, tôi có thể lý giải tâm tình của cô. Conan-kun thường xuyên xuất hiện tại hiện trường vụ án, còn hay cung cấp manh mối cho chúng ta, nhưng thế nào thì vẫn là trẻ con, đừng gây áp lực quá lớn cho thằng bé như vậy." 

Matsuda Jinpei nhướng mày: "Hanada, một siêu sao giới cảnh sát lại muốn so hơn thua với học sinh tiểu học sao, không phải chứ?"

Takagi Wataru nhìn xung quanh nói: "Ừm, anh cũng cảm thấy như vậy không ổn lắm." 

Amuro Tooru nhìn Edogawa Conan đang bày ra vẻ mặt vô tội, anh đương nhiên biết đứa trẻ này rất thông minh, hơn nữa sau khi hợp tác một lần anh cũng đã từng hoài nghi thân phận của đối phương. Chẳng lẽ Hanada Saharuna bởi vì nguyên nhân nào đó nên cũng bắt đầu nghi ngờ?

Nhớ lại lúc trước Hanada Saharuna nói bởi vì anh là đệ tử của Mori Kogoro nên mới cảm thấy anh là đồ ngốc, Amuro Tooru hình như đã hiểu ra gì đó.......Chẳng lẽ cô cũng biết người ẩn núp phía sau Mori Kogoro là Edogawa Conan?

Nếu nhìn kỹ thì, thằng bé Conan này bây giờ tuy rằng vẻ mặt rất vô tội, nhưng trên thực tế trán đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, dáng vẻ tựa hồ thật căng thẳng.....

Đôi mắt Amuro Tooru lóe lên một tia sáng, ngẩng đầu nở nụ cười với Hanada Saharuna: "Thanh tra Hanada, có phải vì cô cũng bị cuốn vào vụ án này cho nên mới không thể bình tĩnh nhìn nhận vấn đề không? Tôi cảm thấy cô không cần lo lắng quá đâu, dù sao thì chẳng phải cô không có thời gian gây án sao?"

"......" Không có thời gian gây án, nhưng động cơ gây án thì có phải không? Hanada Saharuna nhìn sang Amuro Tooru, tuy đối phương đang mỉm cười, nhưng trong đầu tuyệt đối đã kết án tử hình cho cô rồi. 

A......Thế giới có hủy diệt hay không cũng kệ đi! 

"Được, anh xem không hiểu đúng chứ? Không sao, để tôi nói!" Hanada Saharuna cũng chẳng thiết tha gì nữa, chỉ vào người thần bí trên màn hình nói: "Vì cái gì lúc rời đi đối phương lại lựa chọn thang bộ thay vì thang máy? 

Vấn đề ở đây đã bị đảo ngược! Điều nên hỏi phải là tại sao đối phương lại đi thang bộ trong khi lúc đầu đã đi thang máy! Nếu cả lúc đi lên và đi xuống đều dùng thang bộ thì sẽ không bị camera chụp được. Vậy nên nguyên nhân chỉ có một, chính là người đó không thể không dùng thang máy!"

"Bởi vì vali của người đó quá nặng phải không?" Amuro Tooru đột nhiên nói. 

Hanada Saharuna nhìn về phía anh: "Ha ~ Suýt chút nữa đã quên, ở đây không phải vẫn còn một thám tử sao? Đúng là ngoài ý muốn thật đấy, thì ra anh cũng không ngốc đến mức đó." 

Mori Kogoro không ở đây, Amuro Tooru  trông đã không còn dáng vẻ của kẻ chỉ đứng phụ hoạ nữa.

Hanada Saharuna vẫn luôn cảm thấy đối phương là đồ ngốc có chút chần chừ, Amuro Tooru thế mà sẽ tự mình động não? Chẳng lẽ tuy anh ta ở bên cạnh Mori Kogoro thì rất trì độn nhưng kỳ thực cũng không ngốc như cô tưởng sao? 

Amuro Tooru mỉm cười: "Tuy rằng không biết vì sao thanh tra Hanada lại hiểu lầm, nhưng xin đừng nhìn tôi như vậy, thật ra tôi vẫn rất tự tin với suy luận của mình."

"......" Không, chắc cũng gà mờ như Mori Kogoro thôi. Hanada Saharuna lộ ra mắt cá chết, quay đầu đi không nhìn đối phương nữa, tiếp tục phân tích.

"Vừa rồi tôi nói đến đâu rồi nhỉ......A, đúng vậy, lý do kẻ đó bắt buộc phải đi thang máy. Không sai, như lời anh Amuro nói, là vì vali quá nặng." Hanada Saharuna cầm điều khiển tua đến đoạn đối phương kéo vali vào hiện trường, "Mọi người nhìn kĩ thử xem, kẻ thần bí này lúc kéo vali vào và ra khỏi thang máy đều cố gắng dùng sức thật mạnh, chứng tỏ bên trong là thứ gì đó rất nặng, nặng đến mức không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi thang máy và bị camera chụp lại!

Người này chắc chắn đã biết bên trong thang máy có camera, cho nên mới bịt kín mít từ đầu đến chân giữa trời mùa hè như vậy......Đội mũ đeo khẩu trang, nhìn thôi đã thấy rất đáng nghi rồi."

"Vậy vì sao lúc rời đi kẻ đó lại không dùng thang máy?" Takagi Wataru tò mò hỏi.

Hanada Saharuna cười nhạo một tiếng: "Tiền bối Takagi, câu hỏi của anh thật đáng yêu, lý do không đi thang máy đương nhiên là vì không cần nữa rồi......" Cô nở nụ cười đầy ẩn ý: "Vali đã không còn nặng nữa, đương nhiên không cần dùng đến thang máy."

"!!" Những người thông minh ở đây lập tức nghe hiểu lời Hanada Saharuna nói, sắc mặt mấy người thanh tra Megure khẽ thay đổi.

"Vali không còn nặng nữa nghĩa là......" Mori Ran thắc mắc. 

Kisaki Eri thở dài giải thích: "Bởi vì bên trong vali chính là thi thể, thi thể của anh Souma....." Bà dừng một chút rồi bổ sung, "Văn phòng của anh ta không phải hiện trường duy nhất, anh ta bị giết ở nơi khác rồi sau đó mới được đưa đến đây......Như vậy là sáng tỏ rồi, khó trách tôi cảm thấy lượng máu trên mặt đất không thích hợp."

Mori Ran sắc mặt trắng bệch, che miệng lại nói: "Nhưng, lượng máu không đúng chỗ nào, trên mặt đất có rất nhiều máu mà? Nếu không phải chú ấy bị giết ở văn phòng thì sao có thể có nhiều máu như vậy?!" 

"Nguyên nhân chính là vì lượng máu quá nhiều cho nên mới kỳ lạ." Amuro Tooru giải thích, "Thông thường khi bị đâm, máu của nạn nhân hẳn là sẽ phun ra, sau đó lúc nạn nhân ngã xuống thì mới chảy từ miệng vết thương ra trên đất phải không?" 

Mori Ran gật gật đầu.

"Nhưng trên mặt đất không có dấu vết máu phun, mà là một vũng máu rất lớn. Hơn nữa không chỉ là miệng vết thương, ngay cả phần cổ không bị đâm của nạn nhân cũng dính máu. Nếu người bình thường bị dao đâm ngã xuống, có phần lưng chặn lại thì theo lý thuyết máu sẽ không lan đến cổ mà chảy sang hai bên mới đúng." Amuro Tooru nhìn Kisaki Eri tiếp tục giải thích, "Cũng chính vì không chú ý đến điểm này nên luật sư Kisaki mới bị dính máu vào tay áo."

Kisaki Eri nhìn vết máu đã được lau đi trên cổ tay áo.

"Cho nên theo suy đoán của tôi, máu trên đất là do hung thủ đổ lên chứ không phải của người chết. Mục đích chính là vì muốn giả tạo hiện trường, khiến người ta cảm thấy nạn nhân bị mưu sát ở đây." Nói tới đây Amuro Tooru lộ ra ánh mắt sắc bén "Làm được chuyện này chỉ có thể là người quen phải che giấu thân phận và mục đích gây án của mình!"

Matsuda Jinpei chống cằm: "Nếu là người quen gây án, còn tốn nhiều công sức đến thế để che đậy, nhất định là có lý do." Ánh mắt anh thong thả lướt qua Kisaki Eri, trợ lý Yamato Emiko và Tanaka Eiko, sau đó nhướng mày, "Chà ~ Nạn nhân bị đâm nhiều nhát như vậy, đủ để biết hung thủ hận anh ta thế nào.

Tôi cảm thấy nên điều tra mạng lưới quan hệ của nạn nhân một chút, có lẽ sẽ phát hiện gì đó không chừng."

Lúc này một người trong bộ phận pháp y chạy vào phòng họp, nói với Megure Juzo: "Thanh tra Megure, chúng tôi có phát hiện mới!"

Megure Juzo đứng lên: "Phát hiện cái gì?!"

Đồng sự pháp y mặt đỏ lên: "Chúng tôi phát hiện trên người nạn nhân có vài thứ kỳ lạ, tôi cảm thấy ngài có thể tự mình qua xem."

"......" Mắt Hanada Saharuna giật giật, trong lòng dấy lên một dự cảm bất thường.

※※※※※※※※※※

Lời tác giả:

Hanada: Nếu có thể, mị hy vọng trực giác của mình là sai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.