Hanada Saharuna xách theo Edogawa Conan chạy, thật vất vả mới tìm được gian phòng vang lên tiếng hét kia, đối phương lại đóng chặt cửa phòng không chịu mở.
Hattori Heiji dùng sức đập cửa: "Này! Người trong phòng thế nào rồi? Anh không sao chứ?!"
Tiếng kêu thảm thiết dừng lại một chút, giọng nam bên trong bình tĩnh truyền ra: "Tôi không có việc gì hết!"
"??" Hattori Heiji đầu đầy chấm hỏi: "Không có việc gì thì anh kêu cái gì?!"
"Tôi sợ được chưa!" Thanh âm đối phương có chút ủy khuất.
Hattori Heiji trợn trắng mắt: "Bị cái gì vậy? Kêu lớn tiếng như thế, sợ con quỷ kia không biết anh ở chỗ nào sao?!"
Edogawa Conan và Hanada Saharuna cũng cảm thấy cạn lời.
【 Hanada Saharuna [1]: Ông không lấy được cái lý do nào hay hơn hả!
Nakajima Shisuke [34]: Tôi sắp được lãnh cơm hộp rồi, còn quản mấy cái tiểu tiết này làm gì?! 】
"Tóm lại anh cứ ra đây trước đã! Muốn trốn cũng phải đổi chỗ trốn chứ, vị trí của anh bị lộ rồi!" Hattori Heiji tuy rằng bị đối phương chọc giận, nhưng vẫn nhất quyết không định từ bỏ.
Nakajima Shisuke lại không thèm cảm kích: "Các người mau tránh ra! Tôi muốn chờ một mình ở chỗ này! Có chết cũng không đi ra ngoài!"
Hattori Heiji đau đầu, nhìn về phía Edogawa Conan: "Tên kia đến chết cũng không ra, lát nữa con quỷ kia đến thì phải làm sao bây giờ?"
Hanada Saharuna trợn trắng mắt: "Chúng ta mặc kệ hắn đi được không? Tôi cảm thấy quyết tâm đi chết của hắn quá mãnh liệt, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/conan-hom-nay-khoa-dien-xuat-van-muon-cung-tham-tu-dong-quy-vu-tan/1991634/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.