Chương trước
Chương sau
Hanada Saharuna xách theo Edogawa Conan chạy, thật vất vả mới tìm được gian phòng vang lên tiếng hét kia, đối phương lại đóng chặt cửa phòng không chịu mở. 

Hattori Heiji dùng sức đập cửa: "Này! Người trong phòng thế nào rồi? Anh không sao chứ?!"

Tiếng kêu thảm thiết dừng lại một chút, giọng nam bên trong bình tĩnh truyền ra: "Tôi không có việc gì hết!"

"??" Hattori Heiji đầu đầy chấm hỏi: "Không có việc gì thì anh kêu cái gì?!" 

"Tôi sợ được chưa!" Thanh âm đối phương có chút ủy khuất.

Hattori Heiji trợn trắng mắt: "Bị cái gì vậy? Kêu lớn tiếng như thế, sợ con quỷ kia không biết anh ở chỗ nào sao?!"

Edogawa Conan và Hanada Saharuna cũng cảm thấy cạn lời. 

【 Hanada Saharuna [1]: Ông không lấy được cái lý do nào hay hơn hả!

Nakajima Shisuke [34]: Tôi sắp được lãnh cơm hộp rồi, còn quản mấy cái tiểu tiết này làm gì?! 】

"Tóm lại anh cứ ra đây trước đã! Muốn trốn cũng phải đổi chỗ trốn chứ, vị trí của anh bị lộ rồi!" Hattori Heiji tuy rằng bị đối phương chọc giận, nhưng vẫn nhất quyết không định từ bỏ. 

Nakajima Shisuke lại không thèm cảm kích: "Các người mau tránh ra! Tôi muốn chờ một mình ở chỗ này! Có chết cũng không đi ra ngoài!" 

Hattori Heiji đau đầu, nhìn về phía Edogawa Conan: "Tên kia đến chết cũng không ra, lát nữa con quỷ kia đến thì phải làm sao bây giờ?"

Hanada Saharuna trợn trắng mắt: "Chúng ta mặc kệ hắn đi được không? Tôi cảm thấy quyết tâm đi chết của hắn quá mãnh liệt, không cứu được đâu."

Là người có lương tâm, Edogawa Conan lại tỏ vẻ không thể thấy chết mà không cứu: "......Không thì chúng ta đá cửa, cưỡng chế mang anh ấy đi?" 

Hattori nóng tính không đợi được nữa: "Hai người mau tránh ra, để tôi!" 

Hanada Saharuna vội vàng xách Edogawa Conan lên lui xuống. 

".....Thanh tra Hanada, chị có thể buông em ra được không?" Edogawa Conan bị Hanada Saharuna kẹp cứng ở bên hông rốt cuộc nhịn không được mở miệng, "Chị đã xách em cả đoạn đường rồi....."

Mặc dù cậu cũng biết hiện giờ mình chỉ là một đứa nhóc, nhưng tại sao mỗi lần có chuyện gì thanh tra Hanada đều thích ôm hoặc xách theo cậu như vậy chứ? Edogawa Conan cảm thấy vô cùng khó hiểu. 

Hanada Saharuna vội vàng buông Edogawa Conan: "Xin lỗi xin lỗi, không biết vì sao chị cứ cảm thấy mang theo Conan là có thể bật hack."

".....Không, thanh tra Hanada, xin đừng coi em như một cái buff được không." Edogawa Conan lộ ra mắt cá chết. 

Bên này Hattori Heiji vừa đá được hai cái vào cửa, liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng vật nặng di chuyển. Chỉ trong chốc lát ba người đã biết chuyện gì đang xảy ra. 

"......Này, tên này thế mà lại dọn đồ ra chặn cửa?!" Hattori Heiji lúc này đã muốn điên lắm rồi, "A a a! Tức chết tôi! Anh chờ đó, đợi tôi mở được cửa ra nhất định sẽ khiến anh đẹp mặt!" 

Nói rồi cậu mặt đầy hung tợn nhìn Edogawa Conan: "Ê! Nhóc con! Mau dùng giày cường lực của cậu đá văng cái cửa ra!" 

Nhưng vào lúc này, kênh chat trong não lại hiện lên tin nhắn.

【 Shino Mako [14]: Học ủy đã bị tôi xử lý, số 34 giờ tôi đến tìm ông đây! Chờ tôi 10 giây~ 】

Hanada Saharuna mở to hai mắt, một phen giữ chặt lấy Hattori Heiji và Edogawa Conam trốn vào góc khuất ở hành lang.

"Thanh tra Hanada?"

"Suỵt! Có cái gì đó đang tới!" Hanada Saharuna lộ ra biểu tình nghiêm túc.

Edogawa Conan và Hattori Heiji lập tức yên lặng. 

Quả nhiên rất nhanh bọn họ đã nghe thấy tiếng xương "răng rắc răng rắc" quen thuộc, giây tiếp theo thân thể bò ngửa của nữ quỷ lại xuất hiện. Nó chuẩn xác ngừng lại trước phòng Nakajima Shisuke đang trốn, sau đó vặn vẹo người đứng lên, móng vuốt nhẹ nhàng vung một cái, cửa phòng liền vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. 

Người trong phòng phát ra tiếng kêu thảm thiết, nữ quỷ chuẩn bị tiến vào phòng. 

Edogawa Conan chạy từ trong góc khuất ra, ngồi xổm xuống ấn nút trên giày cường lực, một quả bóng cũng từ thắt lưng bay ra, cậu dùng sức đá quả bóng về hướng nữ quỷ.

Quả bóng mang theo tia chớp điện quang trực tiếp xuyên qua người cô, đục một lỗ trên tường hành lang, nước mưa cùng gió lập tức thôi vào.

【 Shino Mako [14]: Mẹ ơi! Bóng của học sinh tiểu học tử thần thật dũng mãnh! Nếu không phải nữ quỷ có thể tàng hình, suýt chút nữa tôi đã cụ ra đi chân lạnh toát rồi! Chờ đó, lát nữa tôi sẽ hù cho nó 1 trận!

Hanada Saharuna [1]: Giúp tôi đánh ngất Hattori Heiji trước!

Shino Mako [14]: OK! 】

Nữ quỷ bị tập kích nên nổi giận, lập tức nhắm vào Edogawa Conan, mái tóc sắc bén bay qua người cậu đâm xuyên qua sàn nhà. Edogawa Conan vội vàng né tránh, giây tiếp theo tóc của nữ quỷ đã cuộn lấy thân thể cậu, nhấc bổng cậu lên giữa không trung.

"Kudo!" Hattori Heiji hô to nhào tới, bị Shino Mako cố ý ném ra, đầu đụng phải vách tường hôn mê bất tỉnh.

"Hattori!" Edogawa Conan nhìn đến đỏ cả mắt.

Hanada Saharuna lập tức chạy đến đẩy Hattori Heiji vào một góc, tránh cho trước khi tỉnh dậy bị ngộ thương.

May mà nữ quỷ cũng không để ý đến hai người, nó dùng tóc cuốn Edogawa Conan thành con nhộng, sau đó tiến lên giơ tay chém xuống, giải quyết xong Nakajima Shisuke.

【 Nakajima Shisuke [34]: A a a a tôi lãnh cơm hộp! Mau mau mau, Hanada, hết phần của bà là có thể đóng máy rồi, mau đến đây! 】

Giết Nakajima Shisuke xong, Shino Mako nhấc Edogawa Conan ném về phía Hanada Saharuna. Hanada Saharuna vội vàng duỗi tay ôm lấy Edogawa Conan, lại bởi vì lực đẩy mà trượt chân về sau vài bước.

Shino Mako hướng về phía cô chớp mắt một cái, Hanada Saharuna xé tóc cứu Edogawa Conan ra. 

Edogawa Conan từ trong con nhộng bịt kín chui ra, há mồm thở dốc. 

"Conan, không sao chứ?!" Trên mặt Hanada Saharuna lộ ra biểu tình sốt ruột. 

Edogawa Conan lắc đầu, đột nhiên khóe mắt chú ý tới động tác của nữ quỷ, vội vàng hô lên: "Thanh tra Hanada mau tránh ra!"

Hanada Saharuna ôm lấy Edogawa Conan lăn tại chỗ, nhé tránh tóc nữ quỷ tấn công.

【 Shino Mako [14]: Hanada bà nhanh lên coi, còn rối rắm cái gì đấy?!】

Rối rắm cái gì, đương nhiên là bởi vì quá thẹn nên mới rối rắm đó! Hanada Saharuna rất muốn hét lên trả lời, tiếc là không thể. 

Cô hít một hơi thật sâu, đột nhiên nắm lấy hai bả vai Edogawa Conan, lộ ra biểu tình nghiêm túc chưa từng có: "Conan! Em hãy thề đi, về sau cho dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ tuyệt đối không nói cho ai biết!"

Edogawa Conan không hiểu gì cả, nôn nóng nhìn nữ quỷ phía xa: "Thanh tra Hanada, em không hiểu ý của chị! Bây giờ không phải là lúc để nói cái này, xin chị hãy chuyên tâm đối phó nữ quỷ đi! Chỉ cần chống cự được đến lúc bác Mori và anh Amuro đến, chắc chắn sẽ có biện pháp!"

"Không! Cái này rất quan trọng!" Hanada Saharuna gắt gao nhìn chằm chằm Edogawa Conan: "Mau lên, hứa với chị, rằng cho dù nhìn thấy thứ gì, em cũng phải tuyệt đối giữ kín như bưng!" 

Edogawa Conan nhìn nữ quỷ tứ chi xoắn lại đang xông đến, không rảnh quản nhiều như vậy, lập tức la lớn: "Em biết rồi! Em biết rồi! Chị mau tránh ra a a a a a!" 

Hanada Saharuna được đảm bảo đứng lên, chỉ thấy cô lấy trong túi ra một cái móng hổ đeo lên tay, móng hổ bằng kim loại tỏa ra ánh sáng lập lòe lạnh lẽo. 

Hanada Saharuna trầm giọng nói: "Vốn dĩ chị cũng không muốn bị lộ, nhưng nếu đã tới mức này, xem ra không thể không dùng đến năng lực thật sự!" 

"??" Thanh tra Hanada rốt cuộc chị đang nói gì vậy? Còn nữa, cái móng hổ kia ở đâu ra thế? Chị đi du lịch còn mang theo vũ khí bên người sao?!

Edogawa Conan vẻ mặt dại ra nhìn Hanada Saharuna, sau đó cậu thấy cô giơ cánh tay đeo móng hổ lên hô to: "Ban ngày là cộng sự của chính nghĩa! Đêm xuống là địch thủ của tà ma ! Lòng chính nghĩa hãy ban cho ta sức mạnh! Cảnh sát bắt ma Hanada Saharuna tham chiến!"

Edogawa Conan há to miệng, nếu Hanada Saharuna quay đầu lại, nhất định có thể nhìn thấy biểu cảm không thể tưởng tượng được lại vô cùng vi diệu của cậu. Nhưng mà cô không dám, cô đang xấu hổ đến nỗi ở trong kênh chat thét chói tai.

【 Hanada Saharuna [1]: A a a a a a a a a a a a a a a a a a a ——!!

Lớp trưởng [12]:...... Đừng hét, không muốn nói cũng phải nói, cho dù bà có dùng chân moi ra được thêm cả một cái suối nước nóng nữa cũng vô dụng. 

Aoi Takeo [18]: Cuộc đời còn dài, nhắm mắt đã qua........Thế mà bà lại hô thật, phụt!

Mihara Kazuto [13]: Hanada đúng là dũng sĩ!

Nakajima Shisuke [34]: Edogawa Conan nhất định sẽ coi bà là một đứa tâm thần, Amen!】

Shino Mako không nói gì trong kênh chat, bởi vì cô đang trực tiếp cười vào mặt Hanada Saharuna. 

Nhìn Shino Mako liên tục phát ra tiếng cười "cạc cạc cạc cạ", Hanada Saharuna bùng lên lửa giận. Nếu không phải vì trợ giúp đám ăn hại chỉ biết đào hố mấy người, tôi sẽ lưu lạc đến bước đường này sao?!

Cô không chút do dự lao về phía Shino Mako, sự xấu hổ trên mặt đã bị bao trùm bởi lửa giận.

Edogawa Conan từ trong trạng thái dại ra phục hồi lại tinh thần, vội vàng lớn tiếng ngăn cản: "Đợi đã thanh tra Hanada, thứ kia đao thương bất nhập, cùng nó cận chiến sẽ bị thương đó!"

Sau đó cậu liền nhìn thấy Hanada Saharuna túm lấy cổ nữ quỷ, hung hăng ném nó trên mặt đất! 

Từ từ! Vừa rồi khi bọn họ chiến đấu với nữ quỷ cũng đã định bắt lấy người nó, nhưng cứ chạm được vào là thân thể đối phương liền biến thành dạng sương khói. Vậy thì tại sao Hanada Saharuna lại có thể bắt được thật thể?! Edogawa Conan trừng lớn mắt.

Hanada Saharuna đè cổ Shino Mako trên mặt đất, từ trên cao nhìn xuống đối phương, biểu tình trên mặt còn đáng sợ hơn quỷ dữ. 

Shino Mako vừa rồi vẫn còn đang cười ầm lên nuốt nuốt nước miếng, tuy rằng trong trạng thái quỷ không cảm thấy đau, nhưng mà nhìn Hanada đáng sợ vãi đạn! Tiêu đời rồi, chờ đến khi cô diễn xong cái kịch bản này, bốc được thẻ thân phận khác, Hanada có đến tìm cô trả thù không?!

Hanada Saharuna nhếch môi cười, lộ ra hàm răng trắng bóng, nhìn Shino Mako nhẹ nhàng nói: "Buồn cười lắm phải không?"

Shino Mako điên cuồng lắc đầu, may mà đã có thân thể Hanada Saharuna che lại, bằng không Edogawa Conan sẽ nhìn thấy con quỷ khiến bọn họ sợ hãi này đang nhìn cô với vẻ mặt cầu xin.

Nhưng mà Hanada Saharuna không dừng lại, dù gì lời thoại đáng xấu hổ như vậy cô cũng đã nói xong, đương nhiên phải kết màn thật hoành tráng rồi. 

Chỉ thấy cô giơ nắm tay đeo móng hổ lên, hướng vào mặt nữ quỷ mà đấm, vừa đấm vừa dữ tợn hô gào: "Vật lý đuổi ma, a di đà phật! Thần phật trên cao, Jesus tại thượng! Siêu thoát đi!" 

Theo từng cú đấm của cô rơi xuống, khói đen trên người nữ quỷ thế mà lại không ngừng vơi đi!

Thật sự hữu hiệu?! Edogawa Conan trừng lớn hai mắt. 

Mà lúc này, Amuro Tooru cầm dao phay và Mori Kogoro cầm dao gọt hoa quả cũng vội vàng chạy tới.

Cứ như vậy, hai người may mắn được chứng kiến một màn bạo tẩu vừa la làng vừa đánh quỷ của Hanada Saharuna.

"??"Amuro Tooru.

※※※※※※※※※※※※※※※※

Lời tác giả: 

Tooru: Cô còn bao nhiêu mặt mà tôi không biết? 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.