Hai vị lão đại khác ở đây đồng loạt liếc mắt nhìn, Yamamoto kịp thời thông báo vệ sĩ trước tiên không cần nổ súng, chờ đợi xem Gin là có ý gì.
“Dựa vào cái gì?” Gin ôm Shinichi, tay trái nâng cằm Shinichi lên, ép buộc cậu đối mặt với con mắt của chính mình.
“Bởi vì…” Shinichi nỗ lực nghĩ ra lời giải thích, Gin sẽ không quan tâm đến loại lý do phạm pháp giết người này, cho dù có là cảnh sát địa phương Nhật Bản hay là FBI, CIA, đến nay cậu chưa từng nhìn thấy Gin e ngại chút nào, thỉnh thoảng nghe Gin nhắc đến quý ngài bên trong tổ chức kia, trong giọng nói tựa hồ cũng mang ý theo xem thường, mà từ trước đến giờ vào thời điểm đứng trước kẻ phản bội hắn sẽ không bao giờ nương tay. Kir đã vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, cậu nói lý do ra khỏi miệng, nhất định không thể để cho Gin từ chối.
“Hử? Không nói ra được lý do sao? Vậy chỉ có thể để Kir ăn đạn.” Môi Gin hơi mấp mở, hơi thở ấm áp quanh quẩn bên tai Shinichi.
“Bởi vì tôi là người của anh, tôi có cái quyền lợi này.” Trong ánh mắt Shinichi lúc này không có sự yếu đuối cùng dao động, chỉ có bình tĩnh cùng bình tĩnh.
Tay phải siết ở eo Shinichi, ngón tay lạnh như băng luồn vào trong áo, dọc theo đường eo trượt tới đằng sau lưng, cố ý như có như không lướt nhẹ qua điểm mẫn cảm trên người Shinichi.
“Tôi không muốn để cho anh thương tổn cô ấy.” Shinichi hơi hất cằm lên, hai con ngươi trong suốt sáng sủa, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/conan-dong-nhan-dam-my-tro-choi-duoi-bat/1632826/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.