Mặc dù vậy ngày nào phòng tôi cũng được nhận một bông hoa hồng đỏ và một tấm thiệp, tôi để ý chữ trên tấm thiệp là nét chữ cứng cáp, phóng khoáng của một người đàn ông. Tôi biết là Quân Tiếu tặng nhưng không tránh khỏi thắc mắc có phải chữ viết của anh hay không? Tôi có một sấp thiệp trong ngăn bàn, còn mọi người trong phòng đều có một lọ hoa hồng trên bàn. Cả phòng đến bây giờ đều thành thói quen buổi sáng tôi nhận hoa rồi, mấy anh trong phòng còn đùa lấy hoa của tôi đi tán gái kìa.
Thời gian dần dần trôi, thấm thoắt đã hơn một tháng tôi vào làm ở công ty. Dạo gần đây lượng công việc của công ty tôi rất nhiều, theo kinh nghiệm của các anh chị ở trong phòng thì bắt đầu vào tháng mười một âm lịch, lượng khách du lịch trong nước sẽ ít đi nhưng khách quốc tế sẽ tăng lên. Dù vậy, thời điểm này cũng bận rộn nhất trong năm vì thời tiết ủng hộ, khách du lịch sẽ tranh thủ lúc này để đi chơi.
Mấy ngày nay tôi luôn trong tình trạng mệt mỏi, lưng hơi mỏi và cảm thấy lúc nào cũng muốn ngủ. Chắc do mệt nên tôi ăn uống cũng kém hẳn, những món ngày trước tôi thích ăn bây giờ không còn thu hút nổi tôi nữa.
Phan Ngọc được đi khắp nơi, ăn đủ thứ ngon không quên mang phần về cho tôi, ban đầu rất hào hứng nhưng lúc ăn chẳng được bao nhiêu. Phan Ngọc còn hỏi hay dạo này tôi chuẩn bị đi tu, lợn lại còn chê cám, khiến tôi tức nổ đom đóm mắt, giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-yeu-chung-ta-chay-tron-di/535766/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.