EDITOR: GOBLIN
—
Một câu không đầu không đuôi, nhưng lạ là Sở Tỷ lại hiểu.
“Ngoan ngoãn chờ ở Tần phủ.” Hiếm khi Sở Tỷ không có lên tiếng phản bác mình, giọng điệu Tô Hách Ba Khổng càng thêm dịu dàng, “Ta sẽ không hại em.”
“Tô Hách Ba Khổng, đồng ý với ta.” Sở Tỷ tự biết mình hiện tại không có năng lực chống lại Tô Hách Ba Khổng, chỉ có thể khuất phục, “Dù thế nào, ngươi cũng phải bảo toàn hoàng thất Đại Thiệu. Ta, mặc ngươi xử trí.”
“....” Tô Hách Ba Khổng không muốn nói mãi vấn đề này, thở dài: “Hiện tại chưa thể nói với em được, nhưng ta hứa với em sẽ bảo toàn hoàng thất Đại Thiệu.”
Sở Tỷ nhìn sâu vào mắt y một lúc, rốt cục yên lòng.
Ngày đại điển sắc phong.
Thiệu Cảnh không chút cảm xúc nghe lễ quan đọc chiếu thư vừa dài vừa tối nghĩa, từ đầu chí cuối không nhìn ra được vui buồn. Trương Thịnh Đức đứng cạnh hầu hạ, trông cũng dè dặt hơn mọi khi. Mặc dù là lễ sắc phong, ấy mà trên mặt đại thần lẫn hoàng thượng đều không có gì là vui mừng, chỉ có từng đợt sóng ngầm cuộn trào được che giấu dưới lớp vỏ phồn hoa náo nhiệt.
Đúng lúc này, biến cố nảy sinh.
Những thị vệ và tùy tùng hộ tống hoàng hậu bất ngờ rút đao, khiến đám cung nhân còn chìm trong vui mừng sợ chết khiếp. Toàn bộ cấm cung bỗng chốc loạn cào cào, các đại thần đã sớm són ra quần nhao nhao theo Thiệu Cảnh và người hầu thiếp thân chạy vào nội điện, đóng chặt của điện. Thế nhưng âm thanh gào khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tua-am-thanh-trong-con-say-nam-ay/567267/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.