Chương 214: Em sẽ chọn anh chứ?
Trong giấy phút xao nhãng ấy của cậu, trong mắt Lệ Kiêu chợt biến đổi, âm u, ảm đạm giống như mực đen đặc không hòa tan.
Anh bắt lấy đôi chân đang cố giãy giụa của Cố Thanh Yến, nắm lấy bàn chân nhỏ tinh xảo xinh đẹp trong tay. Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng v**t v* đường gân xanh nổi lên, sau đó lấy ra một chiếc lắc chân đan bằng chỉ đó và kim ngọc mang lên. cuối sợi chỉ đỏ treo một chiếc lục lạc vàng, tạo nên một sự tương phản gợi tình nhất trên làn da trắng như tuyết. Thời điểm đôi chân trắng nõn của Cố Thanh Yến không ngừng đong đưa, lục lạc vàng trên mắt cá chân cũng vang lên không ngừng.
Những lời yêu thương chưa kịp nói, toàn bộ đều được kết tinh trong chiếc lắc chân đan thủ công này, cẩn thận đem châu ngọc và lục lạc xâu vào, lại cầm chiếc lắc chân mang lên chùa nhờ sư thầy đức cao vọng trọng khai quang.
Cố Thanh Yến ngơ ngẩn nhìn nam nhân trên người mình, đôi môi sưng đỏ run rẩy gọi một danh xưng đã lâu không gọi: "Chú nhỏ......"
Nam nhân giọng nói khàn khàn mãnh liệt cảm xúc chậm rãi vang lên: "Thì ra Yến Yến vẫn nhớ rõ chú."
"Lục Vọng......"
Nỗi nhớ nhung thình lình dâng trào, nước mắt nhanh chóng dâng lên, đuôi mắt xinh đẹp của thanh niênvới hàng mi mảnh dài run lên, nước mắt lăn xuống. Cậu ôm chặt nam nhân, giống một đứa trẻ phải chịu ấm ức mà nhỏ giọng khóc thút thít, giống như trước đây bị ba mẹ nuôi bỏ rơi, thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047301/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.