Chương 209: Em sợ không? Rượu trong quán bar hình như có gì đó, hôm sau Cố Thanh Yến ngủ dậy muộn, nhờ bản thân có sức tự chủ mạnh, đầu óc Cố Thanh Yến tỉnh táo lại, xua tan đi cảm giác chóng mặt khó chịu sau khi say rượu. "Ba ơi!" Con trai lớn mua một tặng một tròn xoe đôi mắt to nhìn cậu chớp chớp, cũng không biết chú nhóc vào phòng khi nào, ghé vào một chỗ chờ cậu tỉnh. "Không đi trường sao?" Cố Thanh Yến ngồi dậy, chăn trên người trượt xuống, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần đầy vết đỏ. "Con muốn ba đưa con đi!" Lệ Thừa Vũ chỉ vào cổ cậu nói, "Ba ơi, ba bị dị ứng hả?! Trên cổ ba bị nổi nhiều vết đỏ lắm!" Giơ tay sờ sờ, sắc mặt Cố Thanh Yến vẫn như bình thường nói: "Không, bị con muỗi lớn cắn." Lệ Thừa Vũ nửa tin nửa ngờ, "Nhà chúng ta sao lại có muỗi lớn đến vậy?" Cố Thanh Yến cũng không muốn nhóc tin, đứng dậy xuống giường mang giày đi rửa mặt, "Cha em đâu?" "Đi công ty rồi! Cha nói trưa sẽ về ăn cơm với ba!" Lệ Thừa Vũ như chân sai vặt đưa cho cậu một chiếc điện thoại mới và một chiếc thẻ đen không giới hạn, "Cha nói nếu ba thấy chán thì nói tài xế chở ba đi trung tâm mua sắm dạo chơi ạ!" Cố Thanh Yến không nhận, xoay người vào nhà vệ sinh rửa mặt. Lệ Kiêu hành động nhanh thật, mới một buổi tối mà đã đem tất cả đồ đạc trong phòng biến thành đồ đôi. Do tính cách, phòng ngủ Lệ Kiêu được trang trí theo tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047296/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.