Chương 187: Đạo hạnh Thôn núi nhỏ nghèo nàn không có gì giải trí, mọi người vì tiết kiệm dầu đều ngủ rất sớm, đúng vậy, nơi này xa xôi lạc hậu đến mức không có thiết bị cung cấp điện, Cố Thanh Yến chỉ có thể nhập gia tùy tục, mặt trời mọc thì làm mặt trời lặn thì ngủ, 7 giờ tối cùng nằm trên giường. Tất cả dụng cụ của Ninh An đều là do cha mẹ cậu để lại, nhiều năm trôi qua đã cũ nát đến mức chỉ còn lại chiếc giường nhỏ, Cố Thanh Yến nằm xuống cũng chẳng còn bao nhiêu chỗ trống. "Trời tối rồi, em muốn về không sao?" Cố Thanh Yến nằm trên giường, không quá buồn ngủ, nhưng Hắc Báo có lẽ vì không muốn không dọa đến cậu nên chắc sẽ không nói chuyện, cậu chỉ có thể tùy tiện hỏi một câu. Hắc Báo dùng hành động trả lời cậu, trực tiếp nhảy lên giường, nằm sấp bên cạnh Cố Thanh Yến. Cố Thanh Yến mỉm cười: "Dỗ anh ngủ rồi mới đi hả?" Đôi mắt thú vàng kim bình tĩnh nhìn cậu, đồng ý vẫy vẫy đuôi. "Thôi được rồi." Cố Thanh Yến kéo chăn mỏng đắp lên ngang eo mình, vươn một tay v**t v* sống lưng thon dài của nó, bộ lông toàn thân của Hắc Báo đen bóng mượt như tơ, dưới lớp da mịn màng là cơ bắp, xúc cảm rất tuyệt. Nhìn khuôn mặt chú báo hoa mai có vẻ hoang dã độc đáo này, Cố Thanh Yến không khỏi tưởng tượng đối phương khi biến thành người sẽ là hình dạng thế nào. Cái đuôi dài và mạnh mẽ vỗ theo nhịp trên lưng mình, có chút giống như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047274/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.