Chương 179 Giống như mãnh thú ngủ đông trong núi sâu, những bức tường đen cao của lâu đài trang nghiêm uy nghiêm, ánh sáng mờ nhạt trên những tháp canh cao chót vót từ bốn hướng nhấp nháy trong bóng tối, vệ binh canh gác tận chức tận trách quét nhìn tình huống xung quanh. Phía sau bức tường là một công trình kiến trức cực kỳ đặc sắc, lâu đài chính khí thế tráng lệ được bao quanh bởi những đóa tường vi đỏ như máu, những bãi cỏ xanh mướt dày nặng trải, những tác phẩm điêu khắc cổ xưa mà thần bí có thể nhìn thấy ở khắp nơi, đài phun nước không ngừng phun nước...... Tòa lâu đài ẩn mình trong núi có vẻ khiêm tốn mà xa hoa, cô tịch lạnh lẽo. Nham Sâm đội trưởng đội cận vệ Đế quốc mặc nhuyễn giáp màu bạc dẫm lên tấm thảm dày vội vàng đi tới, nhìn thấy y sư trưởng tóc hoa râm vừa bước ra từ phòng chủ thượng phòng, hạ giọng hỏi gấp: "Thế nào? Người được đưa đến có ai có thể giúp chủ tiến hành khai thông không?" Y sư trưởng nhìn cánh cửa lớn đúc bằng một loại bạc hiếm, mệt mỏi lắc đầu. Đúng lúc này cửa lớn bị mở ra, một thanh niên mặc áo choàng dài trắng như tuyết, cả người không ngừng run rẩy được hộ vệ khiêng ra ngoài. Thanh niên kia là một Người dẫn đường có gương mặt nữ tính, da trắng môi hồng, giờ phút này trong mắt hắn chứa đầy sợ hãi, trên mặt đầy nước mũi nước mắt, đôi tay không ngừng run rẩy, trong miệng còn không ngừng kêu lên "Đừng giết tôi", dáng vẻ vô cùng chật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047266/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.