Chương 173 Hơi thở ấm áp phả vào lỗ tai, Cố Thanh Yến rụt cổ. Cậu quay đầu lại liếc Tạ Vô Diễn, lười biếng "ưm" một tiếng, rồi thả lỏng thân thể dựa gần vào lồng ngực ấm áp của nam nhân. "Thiên Huyền bí cảnh thế nào rồi?" Không còn nội hạch bí cảnh sẽ sụp đổ chứ? Tạ Vô Diễn xử lý Tạ Triều Sinh thế nào? "Nghỉ ngơi lấy lại sức đi." Tạ Vô Diễn đặt môi hôn lên chiếc cổ thon dài của cậu, hơi thở dần trở nên nặng nề. Cố Thanh Yến duỗi tay ôm lấy đầu nam nhân, nghiêng đầu hỏi: "Rốt cuộc ngươi có tu vi gì?" Tạ Vô Diễn xem như tìm được lỗ hổng của thế giới này mới có thể chạy ra ngoài, nhưng giới hạn tu luyện cao nhất của Kính Linh nằm ở đâu? Có giống như người, yêu, quỷ ma phải độ kiếp thăng tiên không? "Lâu chủ thật sự muốn biết?" Tay Tạ Vô Diễn ch*m r** v**t v* bên hông cậu, nhanh nhẹn cởi bỏ đai lưng, đai lưng vàng kim nạm ngọc rơi xuống nước, áo tơ vàng giao sa rớt xuống, giống như một đóa sen vàng nở trên mặt nước. "Ưm......" Bạch ngọc trì sương khói bay lượn, toàn bộ nước trong hồ đều đang nhộn nhạo, gợn sóng một đợt lại một đợt kịch liệt lan ra, phảng phất như nước ao bị quấy thành một cơn bão. Lưng Cố Thanh Yến đè lên thềm bạch ngọc, da thịt nhanh chóng ửng lên một màu hồng nhạt. Cậu nức nở một tiếng, bàn tay thon dài duyên dáng siết chặt bả vai Tạ Vô Diễn, móng tay dùng sức bấm vào thịt, nhưng nam nhân không chút đau đớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047260/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.