Chương 47: Chu gia thôn "Thả cháu xuống!" Cố Thanh Yến đỏ mặt, xấu hổ trừng mắt nhìn quả đầu to sắc mặt bình tĩnh của nam nhân đang tựa vào vai cậu. "Như vậy có thể bồi dưỡng tình cảm." Lục Vọng nói rất nghiêm túc. Cố Thanh Yến vừa thẹn vừa bực: "Cháu mới không cần cùng chú bồi dưỡng tình cảm gì cả!" "Ý của em là không cần bồi dưỡng tình cảm, trực tiếp dùng thận?" Bàn tay to lớn của Lục Vọng v**t v* eo cậu, "Em xác định muốn dụ dỗ tôi phạm tội?" Mặt Cố Thanh Yến càng đỏ hơn, vội vàng bắt lấy tay anh: "Chú đừng sờ lung tung." Lục Vọng căn bản không nghe, xoa xoa bóp xóp chiếc eo mềm: "Nhạy cảm như vậy à?" Mặt Cố Thanh Yến đã đỏ như máu: "Chú đừng có mà nói bậy bạ!" "Thì ra không phải?" Đôi tay Lục Vọng vòn qua đo eo cậu, "Gầy quá, nếu lúc đó tôi dùng sức quá nhiều có thể sẽ bẻ gãy eo em, ăn nhiều thịt thêm một chút." Cố Thanh Yến thật sự không biết nam nhân này có thể dùng loại biểu tình vô cảm để nói ra những lời như thế. "Câm miệng!" Cố Thanh Yến khó thở, bắt lấy bả vai anh giãy giụa. "Không có ai nói cho em biết ngồi trong lòng đàn ông không được xoắn tới xoắn lui sao?" Lục Vọng nhíu nhíu mày. Cố Thanh Yến nghiến răng nghiến lợi nói: "Vậy chú thả cháu xuống đi! Cháu cũng không phải không thể tự ngồi!" "Em trước sau cũng phải làm quen thôi, nhân lúc bây giờ còn có thời gian, em có thể chậm rãi thích nghi." Lục Vọng bóp cằm cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047134/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.