Chương 30: Bôi đen Cố Thanh Yến đã lâu không gặp chuyện vui như vậy. Một con chó dữ nhe răng trợn mắt với bạn, há mồm sủa như điên, muốn nhào lên bạn cắn xé từng mảnh nhỏ, lại bất hạnh có tấm lưới sắt ngăn cách, chỉ có thể giận dữ đạp lưới sắt, sốt ruột giương mắt nhìn. Tôi thích nhìn dáng vẻ bạn không thích tôi nhưng không làm gì được tôi ấy. Cố Thanh Yến cười khẽ, đem cục xương trong tay ném qua, vì thế trong tiết học thể dục cùng lớp một, lơ đãng đánh bóng trúng lên người Lâm Vũ Lộ lớp một đang đứng bên cạnh xem bọn họ chơi bóng. "Thật ngại quá!" Cố Thanh Yến sải bước chân dài, chạy chậm qua, "Trúng ở đâu? Có cần đến phòng y tế kiểm tra không?" Thiếu niên mặc bộ đồng phục đỏ rực bắt mắt, dáng người cao gầy, toàn thân tản ra khí chất đầy sức sống của một chàng trai trẻ tuổi, một động tác tùy tiện cũng đẹp đến mức khiến tim các cô gái loạn nhịp, giờ phút này thiếu niên đang nhìn mình với ánh mắt áy náy và lo lắng, hai má Lâm Vũ Lộ nóng lên, lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không cần, chỉ sượt qua cánh tay một chút, không đau, không cần đến phòng y tế." Cố Thanh Yến rất không yên tâm: "Thật sự không cần? Hai ngày nữa cậu phải tham gia thi đấu piano, hay là đi xem thử đi!" Lâm Vũ Lộ hơi kinh ngạc: "Sao cậu biết tôi muốn tham gia thi đấu?" Cố Thanh Yến nhún nhún vai, thuận miệng đáp: "Hôm trước nghe người khác nói." "Ồ." Sợ cô hiểu lầm, Cố Thanh Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-nuoi-nha-hao-mon-trong-sinh-cam-chac-kich-ban-hac-hoa/5047117/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.