Thực ra khi biết mình là nữ nhi, không được hưởng quyền thừa kế từ phụ thân nên hắn càng thêm thấp thỏm.
Hắn có thể sống đến hiện tại, vinh hạnh lớn nhất không phải chính là sau này có quyền kế thừa phụ thân sao, hiện tại hắn không có đãi ngộ đó, tính tình lại nóng nảy như vậy, chẳng phải rất nhanh liền bị đánh chết sao?
Nguyên Bảo vỗ vỗ tay, " Thiếu gia đã trưởng thành rồi."
Ý tưởng này của Thiếu gia cũng tốt, hắn cũng có thể ít đắc tội nhiều người, bằng không khi chết cũng không biết hung thủ là ai, nhiều lắm phải tra cực kỳ cẩn thận mới biết được.
Hà Ngọc thưởng thức chén canh gà trong tay, "Mẫu thân ta làm?"
Hương vị kia vô cùng quen thuộc, hơn nửa bên trong có dược liệu đặc thù, hắn liếc mắt một cái cũng nhận ra được, chỉ có mẫu thân mới có thói quen này.
Nguyên Bảo gật đầu, "Phu nhân nói thân thể Thiếu gia suy nhược, phải bồi bổ thật tốt, canh này đã nấu vài canh giờ, đều thức canh không ngủ."
"Mẫu thân vất vả rồi."
Chuyện hắn cải trang làm nam nhân, bà nhất định có tham gia, nhưng mà vẫn đối xử với hắn thủy chung như một, còn lấy nó làm tự hào.
Hà Ngọc không làm bà thất vọng, từ nhỏ hắn đã cực kỳ thông minh, sinh ra trong gia đình có quyền lực to lớn chưa từng chịu ít khó khăn nào.
Hắn so với người khác càng hư hỏng hơn, là một tiểu oa nhi, dù làm nhiều chuyện xấu nhưng tới bây giờ vẫn chưa giết người, nhiều nhất là đi trêu chọc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-gian-than/1052328/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.