Một nụ hôn kéo gần quan hệ của hai người hơn một chút.
Kể từ ngày đó Bạch Dã luôn tìm cơ hội đến gần Phương Tố Y, không có việc gì làm thì ở bên cạnh cô lượn lờ, tìm cơ hội để ôm ôm cô.
Bạch Thiên ở bên cạnh tức giận cầm bột mì đập vào đùi ba mình:
“Mẹ là của con! Ba đi ra đi!”
Ống quần ngay tức khắc bị dính bẩn, khóe môi Bạch Dã co rút:
“Con trai ngoan, con tìm mọi cách để cô ấy làm mẹ của con, bây giờ ba sắp giúp con hoàn thành nguyện vọng rồi, sao con lại phá?”
Khuôn mặt bầu bĩnh của Bạch Thiên hiện lên vẻ bực bội:
“Nhưng mà ba giành mẹ của con!”
Nói không ngoa, Bạch Dã giống như là một chú cún ở bên cạnh chủ, lúc nào cũng quấn quýt. Thấy cô không nói gì, chốc chốc anh lại đến gần ôm một cái, hôn lên tóc cô một cái.
Thật ra Phương Tố Y cũng không quen với hành động ấy của Bạch Dã lắm, cô rất ngượng, cực kỳ ngượng!
Nhìn hai cha con bọn họ lại bắt đầu chí chóe với nhau, Phương Tố Y nở nụ cười hạnh phúc. Cuộc gặp gỡ của họ giống như là định mệnh vậy, cha con họ đã mở ra con đường mới cho tương lai của cô.
Mấy ngày gần đây tỷ suất người xem tăng cao, công ty cảm thấy rất hài lòng với năng lực của Phương Tố Y. Giọng của cô ngọt ngào dễ nghe, lúc nói chuyện không cố tình nhấn nhá để thu hút mà lại có một sự quyến rũ rất tự nhiên.
Điều khiến Phương Tố Y dở khóc dở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479364/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.