Ban đầu Phương Tố Y cũng chỉ định làm blogger cho vui, dù sao tiền lương mà Bạch Dã trả cô đủ để cô sống sung túc, thậm chí dư dả nữa là đằng khác. Nhưng kể từ khi đón mẹ lên thành phố, cô bắt đầu nghĩ tới chuyện mua nhà ở đây, cho bà ấy một nơi nghỉ chân. Vì vậy, cô nỗ lực phát triển trang blog của bản thân, nhận quảng cáo kiếm thêm tiền.
Bạch Thiên luôn quấn lấy cô đòi chơi cùng, thằng bé cũng tự nhiên mà lọt vào khung hình.
Bình thường Phương Tố Y rất ít để lộ mặt khi quay video, bây giờ trực tiếp để cục cưng trở thành người đại diện của mình luôn, mà Bạch Thiên cũng vô cùng hợp tác.
Sau khi biết được việc này, Bạch Dã hỏi cô:
“Cô có cần thêm người trợ giúp không?”
“A, giúp cái gì?” Phương Tố Y không hiểu.
“Tôi cũng có thể cùng cô làm bánh, giúp cô phát triển blog chuyên về nấu ăn kia.”
Anh sao? Một vị tổng tài đáng giá nghìn tỷ mà vào bếp nấu ăn với cô, còn chủ động muốn giúp cô kiếm tiền nữa? Đầu óc Phương Tố Y xoay chuyển thật nhanh, không thể không nghĩ tới phương diện kia. Chẳng lẽ Bạch Dã đã bị những món ngon mà cô làm hấp dẫn rồi? Người ta nói con đường nhanh nhất để tiến vào trái tim của người đàn ông là đi qua dạ dày mà.
Phương Tố Y càng nghĩ càng xấu hổ, không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông đối diện, chỉ có thể cúi đầu đáp:
“Không ổn lắm đâu, nếu mọi người biết sẽ nói tôi dựa hơi anh đó.”
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479359/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.