Trên màn hình nhanh chóng hiện lên một đoạn thoại, Bạch Thiên dùng ngón tay chọc vào liền nghe thấy ba mình nói:
“Họp xong ba sẽ trở về ngay. Con đến dỗ mẹ đi.”
Nhận được câu trả lời xong thằng bé mới yên tâm buông điện thoại, lạch bạch đi tìm Phương Tố Y.
Lúc này cô đã nướng xong mẻ bánh đầu tiên, mùi thơm nức mũi bay ra khi cô mở nắp lò. Thấy Bạch Thiên đến gần, cô dặn dò:
“Con đứng xa chút.”
“Dạ.” Bạch Thiên tò mò nhón chân lên, từ tầm nhìn của nhóc chỉ thấy được cái đít khay mà thôi.
Phương Tố Y cẩn thận đặt bánh ra bàn, rắc thêm chút đường rồi mới ôm Bạch Thiên lên cho thằng bé xem.
Những chiếc bánh hình thỏ, hình gấu mập mạp vô cùng đáng yêu xuất hiện trong tầm mắt Bạch Thiên, còn có vài cái không ra hình dáng gì thì là tác phẩm của nhóc.
Bạch Thiên vui vẻ tựa đầu vào vai Phương Tố Y, cọ cọ hai cái rồi nói:
“Mẹ của con thật giỏi.”
Cô mỉm cười xoa xoa tóc thằng bé, lấy một cái lên ăn thử, cảm giác cũng không tệ lắm. Nhưng mà nhà của Bạch Dã vốn không có nhiều nguyên liệu cho cô làm bánh, chỉ làm một mẻ đơn giản nhất thôi.
Phương Tố Y chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng, còn đặc biệt khoe mấy cái bánh do Bạch Thiên làm. Thằng bé háo hức muốn ăn thử, sau khi ngậm vào miệng liền không nói gì nữa mà chăm chú nhai, gò má phồng lên như một chú hamster cực dễ thương.
Nếu có thể tiếp tục như vậy mãi thì tốt quá, Phương Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479350/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.