“Chị đã nói sẽ làm mẹ của em mà?” Bạch Thiên hai mắt long lanh như sắp khóc.
Phương Tố Y nhất thời khó mà giải thích được.
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô, Bạch Dã đương nhiên biết cô không hề có ý định kia. Đây cũng đâu phải lần đầu con trai anh chạy khắp nơi nhận người khác làm mẹ, bình thường anh vẫn luôn nghiêm khắc với thằng bé nhưng riêng việc này thì lại dung túng. Mấy năm nay Bạch Thiên vẫn luôn mong anh tìm mẹ cho mình, chỉ tiếc không ai thích hợp.
Bạch Dã thở dài thật khẽ, đôi mắt đen láy sau lớp kính mỏng hơi động, anh nói:
“Bạch Thiên, lại đây!”
Hiếm khi Bạch Thiên không nghe lời cha mình như thế, mặc kệ anh nói gì vẫn cứ ôm chặt lấy chị gái trên giường, môi còn chu ra mà tố cáo:
“Ba không thương con thì thôi, có mẹ thương con! Nếu ba muốn con về nhà thì mang cả mẹ về cho con!”
Sự tình lập tức trở nên khó giải quyết, Phương Tố Y không có ý định trở thành lý do khiến hai cha con bất hòa, nhưng hình như vô ý bị kéo vào mâu thuẫn của họ mất rồi? Cô cười gượng đưa mắt nhìn người đàn ông kia, sau đó nghe thấy anh có chút giận dữ hỏi:
“Con muốn theo ba trở về hay đi theo người ta luôn?”
Ý của anh rất rõ ràng, một là lập tức về nhà, hai là đừng về nữa.
Mặc dù Bạch Thiên mới năm tuổi nhưng với sự lanh lợi của thằng bé thì vẫn hiểu được đại khái, bắt cậu lựa chọn sao?
Trước kia mấy lần tìm mẹ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/479324/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.