“Anh bị điên à?” Nghe thấy Bạch Khải đã mang tiền cho em trai, cả người Lã Thanh Vân run rẩy tức giận.
“Cô mới là kẻ điên, chạy loanh quanh phá hạnh phúc gia đình người khác, cô cảm thấy làm dâu hào môn rất dễ đúng không?” Bạch Khải cười khẩy.
Hôm nay, hắn và vợ đã nói chuyện rõ ràng. Cô ấy đau lòng nhưng không trách hắn, chỉ là cần thời gian để tiếp nhận mọi thứ. Người đáng trách nhất trong chuyện này không ai khác ngoài cô ả họ Lã vô liêm sỉ trước mắt!
Vì để gia đình mình yên ổn, Bạch Khải tình nguyện giao hết tiền bạc cho em trai và vợ quản lý.
“Nếu cô cần công bằng thì được, tôi chuẩn bị ra tòa cùng cô, tranh chấp quyền nuôi Bạch Thiên.”
“Không, tôi, tôi không cần nuôi nó…” Lã Thanh Vân nghe thế sợ hết hồn.
“Sao? Chẳng phải cô thích rình mò cuộc sống người khác lắm à?”
“Tôi không có!”
Cô ta chỉ muốn tiền, nếu Bạch Khải giao hết cổ phần cho em trai, há chẳng phải chuyện cô ta gài bẫy mấy năm trước trở thành trò cười hay sao? Tự hủy hoại cuộc sống của mình, tự hủy hoại chính thanh xuân của cô ta!
Lã Thanh Vân điên cuồng gào lên rồi nhào tới:
“Nói dối! Anh nói dối! Khốn nạn!”
Rầm.
Bạch Khải không chút thương hoa tiếc ngọc đẩy cô ta ra, bởi vì dùng lực hơi lớn nên làm cô ta ngã nhào xuống đất. Hắn cảnh cáo:
“Tôi cảm thấy có lỗi với cô vì chuyện trước đây, nhưng không có nghĩa tôi sẽ mãi mãi nhẫn nhịn, cô có biết giới hạn không?”
“Ha ha, tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-cua-bach-tong-muon-goi-toi-la-me/1854529/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.