“Khụkhụ… Tiểu Viêm…”
“Mẹ…Mẹ… Ô… khụ khụ…”
Biểnban đêm lạnh đến thấu xương, Chu Hiểu Hiểu liều mạng giãy giụa thoát khỏi dâythừng đang trói lấy mình nhưng mà vô luận cô dùng sức như thế nào thì nó chỉcàng lúc càng chặt. Chẳng lẽ… cô cùng Tiểu Viêm sẽ phải bỏ mạng ở đây có ăn ănhay sao? Cô không muốn! Cô tuyệt đối không muốn! Nhưng mà thân thể càng ngàycàng nặng, thật sự rất nặng. Nước từ bốn phương tám hướng kéo lại đây, dũngmãnh tiến vào lục phủ ngũ tạng của cô. Cô không thể thở được, ngay cả ý thức cũng dần biến mất rồi. Làmsao bây giờ… làm sao bây giờ…? Cuối cùng, cô không còn biết điều gì nữa…
•••••••••••••Hoa lệ phân cách tuyến •••••••••••••
Mùi vịthuốc sát trùng dày đặc kích thích khứu giác của Hạ Vũ Trạch, hắn cau mày nhìnchằm chằm Chu Hiểu Hiểu cùng Hạ Viêm đang nằm trên giường bệnh.
Lâm ChíDịch thật rất đáng giận, thừa dịp hắn không có ở đây dám xuống tay tàn độc vớimột người con gái và đứa nhỏ thế này. May mắn trên người Tiểu Viêm có gắn vệtinh định vị vị trí bằng không bọn họ có chết dưới đáy biển hắn cũng sẽ khônghay biết. Lần này nhất định phải phái Mạc Lâm đi điều tra cho thật rõ, tốt nhấtlà mang tên lòng lang dạ thú kia ném vào trong ngục giam cho ngồi chồm hổm vàinăm sám hối.
Còn cóChu Hiểu Hiểu này nữa, hắn mới từ Mĩ trở về liền gây cho hắn một kinh hách lớnnhư vậy. Chỉ có đến công viên trò chơi mà có thể nháo ra chuyện lớn này, cô gáinày thật dư liều, khiến cho hắn tức muốn chết.
Lúcnày, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-trai-ba-ba-con-la-ai/136684/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.