Thằng nhóc vừa lấy lại bình tĩnh, tay chân luýnh quýnh bóp chặt ta trong lòng bàn tay, hoang mang căng thẳng nhảy xuống khỏi lưng Lão Rùa, vội vàng hành lễ, “Thất hoàng tử, thần… Thần…”.
Ta mở to đôi mắt tôm, giương nanh múa vuốt liều mạng vẫy vẫy đuôi. Hóa ra là con ông cháu cha[1], Thất hoàng tử à, ta nhớ kỹ rồi.
“Làm gì mà căng thẳng vậy?”, Thất hoàng tử cười hì hì, vươn tay xoa xoa đầu thằng nhóc, đột nhiên nghiêng nghiêng người liếc ra phía sau, mỉm cười, chọc ghẹo thằng nhóc: “A, đuôi cá của ngươi lòi ra kìa!”.
Thằng nhóc giật mình, nhảy lên xoay tròn thân mình tìm cái đuôi.
Thất hoàng tử mân mê miệng, ánh mắt giễu cợt lóe sáng, trong lúc thằng nhóc còn đang hoang mang, hắn phất trường bào, nhảy lên lưng Lão Rùa.
“Tiểu Tiểu, nhìn ngươi thế này, làm ta nhớ đến lúc ta đi dạo nhân gian, thấy mấy con mèo buộc xe đồ chơi vào sau đuôi rượt theo vòng vòng, đáng yêu thật!”, hắn trêu ghẹo thằng nhóc.
Thằng nhóc vừa thẹn vừa sợ, gương mặt ửng hồng lên. Cũng không dám nói gì, gắt gao bóp chặt ta, không tiếng không động leo lên đuôi rùa.
Trường bào đen của Thất hoàng tử phất qua một góc, thằng nhóc đang run run rẩy rẩy vô tình ngồi lên, vừa vặn đè lên góc áo hắn, hắn cười tủm tỉm nhìn sang, vẻ mặt vô cùng hiền lành thân ái.
Thằng nhóc bị nụ cười của hắn dọa cho nổi da gà, ngó nghiêng xung quanh, nhìn thấy đùi mình đè lên một góc áo của Thất hoàng tử, lập tức kinh hoảng giật bắn mình rơi khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tom-nho-vuot-long-mon/1574994/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.