Cũng không biết được ai đáng thương hơn ai
Trong không gian yên lặng, tiếng bước chân tới ngày một gần, trong giây lát tim Giang Dao như ngừng đập, cô nín thở quay đầu. Bóng dáng cao gầy đứng ở cửa phòng ngủ ngay sau cô - Dư Thư.
"A!" Một tiếng thất thanh vang lên
Dư Thư đầu tóc rối bời, hai viền mắt thâm lại như ác quỷ, đôi mắt sâu thẳm lộ rõ vẻ nguy hiểm, đặc biệt dưới ánh trăng hình dáng ấy lại càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Dư Thư tiến lại gần cô, Giang Dao ngay lập tức lảo đảo lùi về phía sau, nỗi sợ hãi kéo theo nước mắt loang lổ trên khuôn mặt "Chị đừng qua đây"
"Vẫn bị em thấy được" Dư Thư ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn từng bước tiến về phía cô, tâm trạng đã lộ rõ qua đáy mắt nhưng trên mặt vẫn không chút biểu cảm nào, Giang Dao gặp phải đại địch rồi "Tôi đã nói, vậy mà em vẫn cố tình không nghe, em chính là đang tự dẫn lửa thiêu mình đấy có biết không?"
Hô hấp Giang Dao càng trở nên gấp gáp, nước mắt vẫn theo hàng lăn xuống, tay chân cô luống cuống, cô ta nhất định sẽ giết người giệt khẩu! Cô phải làm sao đây? Cô sẽ giống như chủ nhân đôi tay trong tủ lạnh kia sao? Bị phanh thây? Cắt đứt tứ chi? Càng nghĩ càng thấy rùng mình, cô khóc lóc điên cuồng, kinh hãi xen lẫn bất lực hóa thành sự phát tiết "Dư Thư đồ chết tiệt! Biến thái! Chị không phải là người! Tôi mù lòa mới đi coi trong loại người như chị!"
Phương pháp phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tin/1422035/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.