Chị chẳng quan tâm đến cảm xúc của em chút nào hết
Lúc sau tỉnh giấc, thế giới tràn ngập tin nhắn của Lý Dũng Toàn.
Không biết điện thoại đã được sạc đầy từ khi nào, hiện tại đang rung lên ầm ĩ. Bây giờ là mười một giờ rưỡi trưa, trước khi Lý Dũng Toàn báo cảnh sát thì tôi gửi lại phản hồi trong nhóm chat.
Khương Hồi Hương: Xin lỗi đã làm hai người lo lắng, tôi đã trở về huyện Năng rồi.
Lý Dũng Toàn: Tại sao đùng cái chị chạy về vậy!
Lưu Minh: ??
Tôi không muốn nhớ lại phần tiếp theo của câu chuyện nữa.
Tôi biết bỗng dưng mình chạy về huyện Năng là một vấn đề cực kỳ hóc búa. Cam Linh nói em có báo trước hay không thì cũng vậy thôi, cứ quay về là họ sẽ bực bội cả. Đừng có để chuyện này trong lòng, ích kỷ một chút đi.
Tôi bị dạy dỗ bài học ích kỷ, buổi chiều thì còn xin lỗi vì mình đã về mà không báo trước, nhưng đến lúc tối thì đã đổi giọng, bảo là tôi có việc gấp phải trở lại trong huyện. Dù sao chuyến đi chơi với hai người cũng không vui vẻ mấy, báo trước cũng chẳng ích gì. Chuyện tiền bạc chúng ta đều phân chia sòng phẳng, tôi không có nợ tiền ai, hai người cứ đi chơi đi, đừng để ý đến tôi.
"Em cảm thấy... dù mình cứ nói qua mạng như vậy thì chuyện này cũng là lỗi của em." Tôi buông điện thoại xuống; Cam Linh giám sát tôi không được nói câu xin lỗi, khiến tôi phải vắt hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thuyen-trong/3374788/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.