Em không thể nói cho chị biết được.
Trường mầm non lớn nhất huyện Năng có tên là Mần non Ánh Sáng.
Bảy năm trước đây ngôi trường này từng được gọi là Mầm non Cây Mận, do một đôi vợ chồng lập ra, thuê hai giáo viên, trong sân trồng một cây mận thấp bé, bên cạnh là tòa nhà hai tầng đơn sơ, tất cả được vây quanh trong hàng lan can trong ngõ nhỏ.
Sau đó đôi vợ chồng sang tay ngôi trường cho người khác, một giáo viên cũng gả chồng xa, nên Cây Mận cũng chỉ còn một mình tôi.
Tôi nhanh chóng đổi cách gọi tên ngôi trường từ Cây Mận thành Ánh Sáng, và trở thành giáo viên duy nhất tại đây.
Tôi không có bằng cấp cao, diện mạo và năng lực không nổi bật, mà đến giờ tôi cũng không thi thố gì, không có chức danh nào, cũng không có động lực cầu tiến, chỉ dựa vào kinh nghiệm trước giờ kiếm 3500 tệ (1) một tháng.
(1) Khoảng 11.8 triệu tiền Việt, mà mình google sơ thì tiền ăn hàng tháng bên đó có thể tầm khoảng 1500 tệ hoặc hơn rồi.
Chu Nhị Đình - đồng nghiệp hiện tại của tôi lúc mới đến thực tập cứ luôn miệng kêu mọi người là "đàn anh" hoặc "đàn chị", nhưng bây giờ thì chẳng thèm gọi tôi như vậy nữa, mà còn gán cho tôi cái biệt danh mới là "Thì Là" (2). Tôi cũng không thấy cảm thấy có chuyện gì, thì đây vốn dĩ là ý nghĩa tên gọi của tôi mà.
(2) Tên biệt danh gốc là "Hồi Hương", nghĩa là "thì là"
Tôi tên là Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thuyen-trong/2538373/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.