🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Ninh Ninh chết, lương tâm cô có bị cắn rứt không?



Một người phụ nữ bị sốt nằm vật vờ trên sa lông ngoài lề đường. Còn bây giờ là thời điểm đêm hôm khuya khoắt, có mấy tên đệ tử lưu linh cầm chai rượu liêu xiêu lướt qua. Tuy rằng người phụ nữ kia khỏe giống như thường xuyên tập thể hình, thoạt trông có thể đấu tay đôi với một người đàn ông vạm vỡ, nhưng hôm nay cô ta sốt nặng rồi.



Tôi vén rèm nhìn xuống, cái sa lông rách bươm núp trong bóng tối, nơi ánh đèn đường không thể với tới.



Tôi không thể không thắc mắc về chỗ Cam Linh trú ngụ mấy ngày nay, cô ta sạc cái điện thoại kia ở đâu, rồi tắm rửa giặt đồ nơi nào, chẳng lẽ là sống màn trời chiếu đất suốt ngày sao? Nhưng nếu cô ta là mẹ của Trịnh Ninh Ninh thì phải có nhà để về chứ, nếu không có nhà ở huyện Năng này thì cũng phải có chỗ bà con gì đó để cậy nhờ phải không? Mà cho dù không có đi nữa thì mấy năm nay xứ này không có ca nhiễm Covid nào, các khách sạn bình dân vẫn hoạt động bình thường.



Cuối cùng tôi vẫn không thể đành lòng nhẫn tâm được, tôi nấu nước, thay đồ, rót đầy nước ấm vào cái bình giữ nhiệt màu hồng xanh. Rồi tôi lục lọi mấy bao thuốc, tiện thể bỏ đi rất nhiều thuốc quá hạn mới tìm được mấy viên aspirin, ngẫm nghĩ một lúc thì để qua một bên, lấy hai gói bản lam căn cất vào túi (1).



Tôi thương cảm cho cô ta.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thuyen-trong/2538353/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Con Thuyền Trống
Chương 11: Tôi gửi cô bé hình dán Elsa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.