Trúc tinh nổi giận đùng đùng, phất tay bỏ đi, không thèm để ý đến con thỏ chết tiệt này nữa. Thỏ tinh biết, trúc tinh đây là muốn đi tìm biện pháp khôi phục nguyên khí cho nó. Nhưng mà cho cũng cho rồi, tu vi gì đó, cũng không phải chuyện đáng để tâm. Thỏ tinh nghĩ, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, nó có thể sống đến vài trăm năm. Nhưng mỹ nhân thì khác. Tuổi thọ của con người chỉ có vài chục năm ngắn ngủi mà thôi. Mất một thời gian dài để trị thương thì thật hoang phí. Có thể giúp mỹ nhân khoẻ mau chút nào hay chút ấy. Nếu nó đã muốn yêu đương với con người, đương nhiên cũng cân nhắc kỹ chuyện về sau. Nó có thể bồi mỹ nhân chậm rãi già đi. Tới khi mỹ nhân mất rồi, nếu nó cảm thấy chịu không nổi, không thể sống tiếp được nữa, thì chỉ cần bóp nát yêu đan, cùng mỹ nhân một đường đến suối vàng mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]