Lễ khai giảng diễn ra trong nhà thi đấu, sau khi thủ tục quyên góp kết thúc, đến lượt Hạ Bắc An phát biểu. Anh ta rất có khiếu hài hước. Mỗi câu anh nói ra đều có thể khiến khán giả bật cười. Có lẽ còn bận việc khác, Hạ Bắc An nói xong lập tức cúi đầu tạm biệt giáo viên cũ rồi bước xuống sân khấu. Bạch Tinh đang cầm micro định phỏng vấn Hạ Bắc An thì anh mỉm cười một cái, xua tay ra ý rằng không có thời gian.
Khi đi ngang qua Thẩm Chỉ, ánh mắt của Hạ Bắc An dán chặt vào cô trong vài giây. Anh có xương lông mày cao, nhưng mắt lại có mí lót, thoạt nhìn giống như là mắt một mí, con ngươi rất đen, trắng đen phân định rõ ràng. Những người trên sân khấu trông theo ánh mắt của anh ta nhìn qua, Thẩm Chỉ hít một hơi rồi nhấn nút chụp.
Sau khi chụp vài tấm liên tiếp, Hạ Bắc An thu hồi ánh mắt rồi nhanh chóng bước qua cô.
Vẫn chưa phỏng vấn được Hạ Bắc An, Bạch Tinh rất thất vọng, cho đến khi thư ký của Hạ Bắc An ở phía trước quay lại báo với Bạch Tinh ngày mai tới phỏng vấn bổ sung, lông mi giả của Bạch Tinh mới chuyển động lần nữa.
Trên đường trở lại đài truyền hình Bạch Tinh nói không ngừng.
"Có phải Hạ tổng với Hiệu Phó Thẩm có gì không đúng lắm phải không?"
Quay phim cười nói: "Trước đây đúng là không hợp. Học sinh kém có quan hệ tốt với hiệu trưởng được không? Nhưng bây giờ... hiếm khi có thái độ như vậy. Bọn họ không giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thua-nhieu-nay-mot-nu/1002275/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.