Edit: Thỏ
Ta chôn bọn họ dưới mảnh đất xanh cỏ dịu dàng, mặt trời lên cao, ánh mặt trời yên tĩnh chiếu lên gò đất nho nhỏ. Lo bị dã thú kiếm ăn, ta còn chất ở phía trên một vài mầm mạ, cây cối.
“Giờ A Quỳnh đem nội đan trả lại, nếu còn sống sót, sẽ trở về săn sóc các ngươi.”
Gió thổi im ru, im đến mức đáng sợ.
Ta là động vật bậc thấp, yêu pháp tầm thường, ông trời chỉ cho mạng để sống thôi — trực giác.
Ta theo bản năng lẫn trốn vào trong cỏ, mũi tên của kẻ bắn lén ta không trúng vào tim, chỉ trúng vai.
Tiếp theo vang lên tiếng người huyên náo.
Sau cây cối, núi đá, trên trời, dưới đất đột nhiên xuất viện vô số người, ta nhận ra y phục của họ, là đạo sĩ!
“Không phải nói ở đây có rắn tinh ngàn năm, thế mà là con thỏ?”
“Yêu khí dày đặc, không thể nào nhầm.”
Đạo trưởng râu tóc bạc phơ đi đầu, tiên phong đạo cốt, liếc ta một chút. Chính khí cuồn cuộn khiến ta không dám thở mạnh. Phất trần lão quét qua, nội đan liền rơi khỏi túi ta, chạy vào trong tay lão.
“Nội đan rắn tinh nghiễm nhiên ở chỗ con thỏ này?”
“Tiểu yêu có lai lịch ra sao?”
“Nói! Ngươi lấy xà đan từ đâu?”
Ta bị bọn họ vây hãm, binh khí đạo gia nằm trên cổ ta. Nhưng ta không hề sợ sệt, chỉ cuống quýt hỏi: “Sao các ngươi tự tiện cướp đồ người khác?”
Lão đạo dẫn đầu có được xà đan, cũng không hề nhìn ta một cái, quay bước bỏ đi. Ta muốn đuổi theo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-nho-hom-nay-nguoi-con-chua-bi-an-sao/127013/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.