Khi Phương Dạng tới phòng tìm Giản Ngôn Chi thì vẫn gặp được Hà Uyên, một người ở trong phòng, một người ở ngoài cửa, hai người nhìn nhau mấy giây, trên mặt người nào cũng có chút mất tự nhiên.
“Em ấy xong ngay đây.” Hà Uyên ho khan một tiếng, nhường đường cho cô ấy đi vào.
Nhưng Phương Dạng không đi vào: “Vậy, tối qua cậu ở đây à?”
Hà Uyên im lặng một lát: “Ừ.”
Phương Dạng ra chiều hiểu rõ: “Ồ được rồi… Cậu nói với em ấy là tôi chờ em ấy ở dưới tầng nhé, tôi không vào đâu.”
“Ừ.”
Khi Giản Ngôn Chi mặc quần áo chỉnh tề ra ngoài, cô phải tới nơi làm việc rồi mới trang điểm, vì thế hiện tại cô để mặt mộc nhét hết một loạt đồ đạc nên mang theo vào trong túi xách của mình.
Khi đi đến mép giường, Giản Ngôn Chi nhìn thấy vết đỏ trên khăn trải giường, cô hơi hơi dừng một chút, hình ảnh khiến người ta đỏ mặt tim đập ngày hôm qua lóe lên trong đầu. Hình ảnh anh thở hổn hển ép mình vào trong lồng ngực rõ ràng tựa như vừa mới xảy ra vào một giây trước, cô thở ra một hơi thật dài, có hơi nóng.
“Nghĩ gì vậy?”
Giọng nói của Hà Uyên đột nhiên vang lên phía sau lưng, Giản Ngôn Chi xoay người lại, nhìn thấy anh tựa vào bên cạnh bàn, chân dài hơi chùng xuống, khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cười xấu xa.
Giản Ngôn Chi cầm túi xách lên: “Em đang nghĩ may quá hôm nay không phải xuống nước.”
“Hả?”
Giản Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-muon-an-co-cach-vach/3390506/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.