Trong ấn tượng của Tiêu Thỏ, Lăng Siêu vốn luôn luôn coi khinh mọithể loại vận động tay chân. Nàng còn nhớ hồi học sơ trung, mỗi khitrường họ tổ chức đại hội thể dục thể thao, Lăng Siêu chết sống nhấtquyết không chịu tham gia. Hỏi tại sao, hắn bảo ghét bị ra mồ hôi, sauđó còn không quên liếc mắt nhìn Tiêu Thỏ vừa thi chạy cả người toàn mồhôi ướt sũng, hừ một cái trong mũi. « Tránh xa tớ ra một chút đi, hôiquá! »
Vì chuyện này, Tiêu Thỏ buồn bã không ít ngày, nam sinh trong trườngđều rất thích môn thể dục, thích tới điên lên được, tại sao Lăng Siêulại muốn trở nên khác người như vậy chứ? Sau đó có một lần, vô tìnhnàng nghe được dăm ba nữ sinh túm tụm tán gẫu với nhau, mới biết được té ra việc Lăng Siêu ghét vận động trong mắt các nàng lại trở thành hìnhmẫu của hoàng tử bạch mã. Thậm chí còn có người gọi sau lưng hắn là Lăng hoàng tử.
Lăng hoàng tử?
Trong đầu Tiêu Thỏ bỗng hiện lên hình ảnh của N năm trước về một Lăng Siêu đang mặc quần... thủng đít, cả người đều run rẩy khiến từ đó vềsau, nàng không hề ôm ảo tưởng với vị "hoàng tử" được nhắc tới này nữa.(__ ___ ")
Lăng hoàng tử vốn ghét nhất phải vận động mạnh, giờ bỗng chơi bóngrổ, mà lại còn chơi không tồi chút nào, điều này khiến Tiêu Thỏ giậtmình. Sau đó dường như Lăng Siêu cũng nhìn thấy nàng, ánh mắt hai ngườichạm nhau chừng nửa giây, Lăng Siêu liền quay đầu chạy tới nhặt quả bóng như không có việc gì xảy ra cả.
Từ lúc đó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/63388/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.