Đối với nỗi nhục bị lời đồn đại không có thật làm nàng bị mất đi"trong sạch", Tiêu Thỏ thật sự phẫn nộ, cân nhắc một ngày trời nên làmthế nào để trả thù Lăng Siêu, chỉ tiếc học xong vẫn không nghĩ ra.
Tiêu Thỏ giận dữ, lại trên đường về không thèm để ý tới Lăng Siêu, nhằm hướng về nhà chạy ù một cái.
Chạy tới cổng chính, mới phát hiện buổi sáng đi học không mang chìa khóa, thế là nàng không vào nhà được.
Tiêu Thỏ đứng bần thần trong sân một lúc, cân nhắc xem có nên trèotường vào không, liền thấy Lăng Siêu đã chậm rãi từ từ về tới.
« Uy, cậu có mang chìa khóa đi không? » Nàng không khách khí liền hỏi.
Lăng Siêu sờ sờ túi quần, lắc lắc đầu.
Tiêu Thỏ vốn đang giận dữ, lại càng giận hơn, vén tay áo lên chuẩn bị nhảy lên trèo tường. Bỗng dưng nàng dừng lại, quay đầu đánh giá LăngSiêu đầy mưu mô.
Lăng Siêu lúc đó đứng dựa vào một gốc cây chuẩn bị chờ người lớn vềmở cửa, thấy ánh mắt lóe ra đầy âm mưu liền cảnh giác hỏi. « Cậu muốnlàm gì? »
Tiêu Thỏ chỉ vào tường. « Cậu trèo vào giúp tớ mở cửa. »
Lăng Siêu nhìn thấy bức tường cao quá cao so với hai người bọn họ liền quả quyết cự tuyệt. « Tớ không trèo. »
Tiêu Thỏ nói. « Tớ mà không vào được, tiểu Lục sẽ chết đói mất. » Tiểu Lục chính là con rùa xanh nàng nuôi.
« Nó là rùa mà, làm sao đói chết được. »
« Kệ! Tớ muốn đi cho nó ăn. » Tiêu Thỏ rõ ràng cứng đầu gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/63380/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.