Chuyện hẹn họ kia, làm sao mở miệng nói với Lăng Siêu bây giờ nhỉ?
Vấn đề này khiến Tiêu Thỏ bối rối nghĩ mấy ngày liền. Mắt thấy hômsau chính là lễ Giáng Sinh rồi mà nàng vẫn còn do dự ngại ngần khôngmuốn gọi điện cho Lăng Siêu.
Cứ dùng dằng mãi như thế, khiến Nghê Nhĩ Tư vốn luôn tự xưng là kẻdùng dằng quyết định lâu nhất trong phòng cũng đều nhịn hết nổi. "ThỏThỏ, bình thường lúc ta mượn bình nước nóng của mi, mi đều không ngạingần gì mà cãi cọ không cho ta mượn, sao bây giờ một việc cỏn con thế mà cũng phải so đo ngại ngần hả???"
"Chuyện này không giống thế!" Tiêu Thỏ nhăn nhó: Lăng Siêu có phải bình nước nóng đâu...
>___<
Thật ra nàng không gọi cho Lăng Siêu không hoàn toàn vì thẹn thùngngượng ngùng, mà một phần lý do là mấy hôm nay Lăng Siêu quả thật vôcùng là bận, vừa phải chuẩn bị thi cuối học kỳ, vừa muốn làm nghiên cứusinh, lại còn dường như đang cùng Diệp Tuấn lên kế hoạch gì đó...
Từ nhỏ Tiêu Thỏ vốn không phải loại con gái cứ phải dính lấy bạntrai, nên trong khoảng thời gian này nàng cố gắng hết sức không quấy rầy Lăng Siêu. Thậm chí hai người cũng lâu lắm không ở chung một chỗ yêntĩnh an hưởng thế giới hai người rồi. Chỉ nói mấy hôm nay thôi, ngay cảlúc hai người nói chuyện điện thoại với nhau cũng chưa đến mười phút a.
Cái này cũng có thể coi là cách ở bên nhau nhiều năm nay giữa họ: một bên có việc, chắc chắn bên kia sẽ cố gắng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925748/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.