Tối hôm đó, Tiêu Thỏ đem chuyện được rủ đi ăn cơm nói với đám bạncùng phòng, trừ Hạ Mạt vẻ mặt lãnh đạm không nói gì, còn lại mọi ngườithật vô cùng khoái chí. Nghê Nhĩ Tư còn đặc biệt lôi chiếc váy vốn đượcnhét dưới đáy va li của nàng ta ra, nói là muốn gây ấn tượng tốt cho các sư huynh.
Tiêu Thỏ thì chả vấn đề gì, dù sao trước kia ngày nào nàng cũng mặcđồ ngủ in hình con gấu bông lượn qua lượn lại trước mặt Lăng Siêu chánchê, hắn cũng có nói gì nàng đâu. Thế nên tối hôm sau, nàng chỉ mặc mộtchiếc áo phông trắng với quần bò rồi đi cùng mọi người.
Lúc ra khỏi phòng, Nghê Nhĩ Tư và Đổng Đông Đông còn trêu nàng, nóinàng chả chịu để ý hình tượng trước mặt người yêu gì cả, mặc đồ cứ nhưchuẩn bị đi dự tang lễ không bằng (ack ack!). Kết quả là xuống dưới nhàxong, cả đám sững sờ, cười phá lên.
Đổng Đông Đông trêu ghẹo Tiêu Thỏ. "Thỏ Thỏ, bảo sao mi không chịumặc váy áo này nọ, hóa ra là đã thỏa thuận với tình lang là mặc đồ tìnhnhân rồi cơ đấy!"
Tiêu Thỏ ngẩn ra quay sang nhìn về phía Lăng Siêu, giờ mới phát hiệnhôm nay hắn cũng mặc một chiếc áo phông có cổ màu trắng, dáng thẳng ômgọn lấy thân hình thon dài của hắn, kèm thêm chiếc quần bò màu xanh nước biển. Rõ ràng chỉ là một cách ăn mặc bình thường đến không thể bìnhthường hơn, nhưng khi hắn mặc vào lại toát ra một vẻ vô cùng tuấn mỹkhiến người khác không tránh khỏi lòng nhộn nhạo theo. (*tỏng tỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-tho-bat-nat-co-gan-hang/1925739/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.