Sắc mặt cô không tốt nhưng vẫn cười: "Thế anh muốn hỏi tôi chuyện gì đây? Có phải nếu tôi nói: “Đúng, tôi đã từng là tình nhân của Bạc Dạ." vậy thì anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút không?"
Cho tới tận bây giờ, cô cũng chưa từng lên giọng với Tùng Sam như thế. Gần đây khi làm việc chung, Đường Thi vẫn luôn dùng ánh mắt lệ thuộc đó nhìn anh. Anh ta hiểu rõ, Đường Thi nhìn thấy một người khác thông qua anh, ta, cô lệ thuộc vào anh ta là vì cảm thấy trên người anh ta có hình bóng của anh trai mình. Có thể cũng nhờ như thế mà thái độ của cô cũng ôn hòa hơn, cho tới bây giờ cũng chưa từng nổi nóng như thế.
Tùng Sam suy nghĩ một hồi lâu mới nói: "Trở lại làm việc đi."
Đường Thi che mặt cười: "Tôi cảm thấy vô cùng có lỗi với mọi người, bởi vì tôi mà Bạc Dạ mới từ chối tài trợ."
Đây là một sự thừa nhận thẳng thắn.
Tùng Sam hơi nhíu mày: "Quả nhiên, cô và Bạc Dạ thật sự đã xảy ra chuyện."
Đường Thi thất thần lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, tôi không chỉ có quan hệ với anh ta mà hơn nữa, mối quan hệ giữa tôi và anh ta còn là kiểu một sống một chết nữa đấy!"
Nó có vẻ khá kịch tính.
Tùng Sam nhìn chằm chằm biểu hiện trên khuôn mặt Đường Thi một lúc lâu, sau đó mới nói tiếp: "Nhưng đó cũng không phải là lý do để cô không đi làm. Công ty chúng ta không phải không có Bạc Dạ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2756535/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.