Hôm nay đêm đến rất nhanh, màn đêm buông xuống khiến tất cả đều bị bao phủ, giống như ở một nơi đen tối này, tất cả tội lỗi đều bị cắn nuốt.
Bạc Nhan vẫn luôn ở nhà Lam Thất Thất đợi đến gần ngày đính hôn, Tô Kỳ có đi tìm hiểu, sau này nhìn thấy dáng vẻ ỉu xìu này của con gái mình, lập tức đau lòng: “Nếu không chúng ta hủy hôn đi? Ba con mất cái mặt này cũng không lạ gì mà dựa vào con gái để sống!”
“Đừng mà ba.”
Bạc Nhan lập tức lo lắng: “Vậy nhà họ Diệp thì sao? Nhà họ Diệp không thể mất mặt thế, cứ như thế này cũng rất tốt”
Tô Kỳ thở dài: “Ngày kia phải tổ chức nghi lễ rồi, Thất Thất, hai ngày này Bạc Nhan nhà chú cảm ơn cháu đã quan tâm.”
“Chú nói gì thế, cháu là bạn tốt nhất của Bạc Nhan, chắc chắn phải cùng phe với cậu ấy rồi.”
Lam Thất Thất ôm tay Bạc Nhan: “Chuyện Bạc Nhan quyết định, ai có thể ngăn nổi chứ.”
Từ một mặt nào đó mà nói, có lẽ Bạc Nhan và Đường Duy là cùng một kiểu người, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, dù mục đích này sẽ khiến chính bọn họ đau khổ.
“Lại nói, đợt này Nghiêu Nghiêu đi đâu rồi?”
Bạc Nhan nghĩ đến em trai mình, ngày trước nếu bản thân xảy ra chút chuyện, em trai này chắc chắn sẽ nhảy ra đầu tiên, bây giờ sao đột nhiên không có tin tức?
Tô Kỳ chau mày: “Thằng nhóc thúi nghe thấy con phải kết hôn, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2752211/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.