Con người của Bạc Nhan bỗng nhiên nhíu chặt.
Sau khi Tô Nghiêu nói ra những lời này, cả bầu không khí lập tức trở nên im lặng giống như bị người ta ấn vào nút tạm dừng, tất cả mọi thứ bị xóa sạch âm thanh.
Bạc Nhan có thể nhìn thấy mu bàn tay của Tô Nghiêu bởi vì căng thẳng mà nổi gân xanh, cô im lặng rất lâu rồi mới nói: “Nghiêu Nghiêu, những lời nói của em…”
“Em không đủ mạnh mẽ sao? Hay là nhà họ Tô không đủ mạnh mẽ?”
Tô Nghiêu chất vấn Bạc Nhan: “Đến nỗi để chị phải kết hôn với Diệp Tiêu? Đây không phải là đang bán con gái sao? Sao ba có thể làm ra loại chuyện như vậy chứ!”
“Ba không bán con gái.” Sợ Tô Nghiêu ghi hận Tô Kỳ nên Bạc Nhan lập tức giải thích: “Ba sợ chị không thể quên được quá khứ cho nên muốn tìm cho chị một người tốt. Nhà họ Diệp và nhà họ Tô đã có mấy đời thân nhau, khả năng kinh tế tương đương với nhau cho nên ba mới có thể yên tâm gả chị đi, nếu như gả tới nơi khác ba sợ chị phải chịu oan ức.”
Những lời này đã giải thích tất cả mọi thứ làm cho tất cả những suy nghĩ mà Tô Nghiêu muốn nói đều bị chặn lại ở trong cổ họng.
“Vậy sao…”
Yết hầu của cậu ta khẽ giật: “Vậy sao, ba tính toán thật là tốt, ba tìm một gia đình khá giả cho chị cũng đã sắp xếp cuộc hành trình nửa đời sau cho chị. Em phải cảm ơn ông ấy đúng không? Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2752209/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.