Nghe thấy vậy thì Đường Duy nheo mắt lại Nhưng cậu không tha cho Diệp Tiêu mà càng siết chặt thêm bàn tay đang cầm cánh tay của anh ta.
Diệp Tiêu bị Đường Duy nắm chặt quá mà mặt mũi đau đớn chỉ có thể kêu lên: “Đường Duy, cậu thả tay ra.”
Hôm nay Diệp Tiêu đến là muốn nói chuyện với Tô Nhan chuyện sau này, không ngờ Tô Nhan không những không cảm kích mà còn tát anh ta một bạt tai, bởi vậy bảo anh ta nhịn thì sao mà nhịn được chứ?
“Để xem anh có bản lĩnh đạp lên đầu tôi hay không đã”
Giọng nói của Đường Duy được hạ xuống thấp nhất có thể, nhẹ nhàng bâng quơ nhưng lại giống như phảng phất gió tanh mưa máu trong đó: “Thử xem”
Diệp Tiêu cũng là người xuất thân từ một gia đình có danh tiếng nên đành phải dùng tay kia chỉ vào Tô Nhan: “Tô Nhan, cô trốn ở phía sau Đường Duy sao? Ha ha, lúc trước cô có chết cũng muốn rời xa Đường Duy. Vậy mà bây giờ lại cần đến sự bảo vệ của Đường Duy hả?
Cô có thấy mất mặt không hả?”
Đây chính là chiêu khích tướng.
Đường Duy liếc nhìn Từ Thánh Mân, lập tức anh ta áp sát tới bên cạnh Diệp Tiêu giả bộ lên giọng can ngăn: “Ai da, có gì mà tức giận chứ”
Đột nhiên Từ Thánh Mân tham gia vào khiến Diệp Tiêu không kịp phòng bị, anh ta định giấy giụa thoát thân thì mới phát hiện là Từ Thánh Mân có một sức mạnh rất đáng sợ.
Anh ta chỉ là một cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2749485/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.