Kết quả mà Từ Dao mong muốn chính là như thế.
Cô ta muốn dẫn dắt suy nghĩ của mọi người để mọi người nghĩ rằng Tô Nhan là vì cô †a qua lại thân thiết với Đường Duy nên mới động thủ đánh cô ta.
Như vậy thì dù có thế nào nhà họ Từ cũng sẽ không thể nuốt cơn được cơn giận đó.
Thế là Từ Dao lại làm ra vẻ hiền từ nhút nhát, cố tình phủ nhận, nói: “Mẹ, sao có thể chứ… Tô Nhan học chung trường cấp ba với con, trước đây cô ta không như thế, có thể chỉ là vì ở nước ngoài… Ở nước ngoài một mình quá lâu nên lúc trở về tính khí mới không được tốt..”
“Đứa con này thật lài”
Liễu Tố Vân giận đến mức đứng bật dậy và nói: “Đã là lúc nào rồi, người ta dùng bạt tai để chào hỏi con mà con lại nói giúp cho con khốn Tô Nhan đó sao? Con đúng thật là quá lương thiện rồi!”
Liễu Tố Vân đã có thể thốt ra con khốn Tô Nhan luôn rồi.
Từ Dao thấy vui trong lòng, cô ta biết bây giờ người trong nhà đã hoàn toàn đứng về phía của mình thì liền lập tức thêm dầu vào lửa, nói: “Nhưng chuyện của con và Đường Duy sao lại chọc đến Tô Nhan chứ?”
“Đứa con ngốc này!”
Liễu Tố Vân giận đến run người, bà ta nói: “Mẹ đã sớm nghe nói đến chuyện trước đây của cái con Tô Nhan đó và Đường Duy, trước đó mẹ còn nghỉ ngờ không biết là thật hay giả, giờ thì mẹ đã tin thật rồi. Cái con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2749472/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.