Nhưng bản thân Đường Duy cũng không rõ làm thế nào mới có thể dỗ cho Tô Nhan vui vẻ, thế nhưng trước đó Từ Thánh Mân cũng dặn dò cẩn thận, cậu nhất định phải biểu hiện lập trường của mình rõ ràng.
Nhất là trước mặt Từ Dao, phải cho cô ta thấy.
Cho nên lúc này Đường Duy ở bên cạnh Tô Nhan, cũng mặc kệ Từ Dao và người nhà cô ta còn ở bên cạnh.
Cậu biết lúc này nếu mình không thể hiện lập trường, chắc chắn sẽ không còn cơ hội theo đuổi Tô Nhan, khiến cô trở lại như trước kia.
Vì thế cậu vừa lột bưởi vừa hỏi Tô Nhan: “Em không đói sao? Có muốn ăn gì khác không?”
Tô Nhan trong lòng thờ ơ: “Anh đừng bày ra cái dáng vẻ này nữa”
“Chủ yếu là anh sợ em đói thôi” Giọng nói nhẹ nhàng, Đường Duy liếc mắt nhìn sang Bạc Dạ, ánh mắt người làm cha kiên định, vì thế cậu cũng ổn định tâm trí, sau đó nói: “Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”
Tô Nghiêu có thể nghĩ đến chuyện video giám sát, chắc chắn đó là ý tưởng của Nhậm Cầu, nhưng ý tưởng này thật đúng là không có Sai sót.
Đổi lại là người khác, Vinh Sở, hoặc là Trì Liệt, đều có thể sẽ không đáng tin bằng Tô Nghiêu.
Bởi vì trong lòng hai người đàn ông kia còn chứa ý đồ khác, cả hai người đều còn có suy nghĩ khác của mình nhưng mà chỉ có Tô Nghiêu dám xông thẳng vào, làm mọi cách giúp đỡ Tô Nhan, cũng chỉ có Tô Nghiêu lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2749438/chuong-1467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.