Người giúp việc từ bên ngoài biệt thự đi vào, khi Liễu Tố Vân còn chưa kịp phản ứng thì họ đã kéo bà ta trên mặt đất. Thì ra hôm nay cậu đến là cố ý tới đuổi người.
Liễu Tố Vân tóc tai bù xù gào to lên: “Đường Duy, cậu muốn làm gì? Cậu muốn trở thành kẻ thù của nhà họ Từ sao? Tôi nói cho cậu biết, nhà họ Từ sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Cậu là đồ súc sinh”
Đến bây giờ bà ta vẫn chưa chịu chấp nhận sự thật là nhà họ Từ đã bị rớt đài nên Đường Duy nhìn bà ta bằng ánh mắt thương hại.
Bị chính người trong nhà vốn dĩ đã đi theo bà ta nhiều năm kéo trên mặt đất không thương tiếc chính là chuyện mất mặt nhất trên đời. Từ Chấn hao tâm tổn trí cũng chỉ muốn bảo vệ chút sản nghiệp cuối cùng này của nhà họ Từ. Bây giờ nhà họ Từ đã vườn không nhà trống rồi. Thế mà những người này chỉ đứng đó cao cao tại thượng nhìn họ cầu xin sự tha thứ như điên như dại bằng ánh mắt thờ ơ lãnh đạm.
Liễu Tố Vân nghĩ trái tim của Đường Duy thật độc ác.
Đã qua nhiều năm như vậy rồi, thậm chí cậu là bạn tốt của Từ Thánh Mân mà còn ra tay độc ác với nhà họ Từ như vậy thì rốt cuộc trong lòng cậu còn phân biệt thiện ác không đây?
Tất cả đều quá muộn rồi.
Cho dù bây giờ báo ứng đã linh nghiệm thì đối với những hồi ức đã tan vỡ kia mà nói thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2739575/chuong-1484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.