“Tôi lại muốn sống cùng Tô Nhan đấy”
Lạc Du Du nghe thấy Sakahara Kurosawa nói như vậy, tức giận: “Đồ trong nhà dựa vào cái gì mà tôi phải dọn? Nam nữ bình đẳng lâu như vậy rồi, lẽ nào anh không tự biết làm việc nhà sao? Tôi là vợ tương lai của anh, không phải là bảo mẫu của anh, sau này những loại chuyện này đừng gọi cho tôi, tự mình làm là được rồi”
Sakahara Kurosawa tiến lên bắt lấy tay Lạc Du Du: “Tôi hiểu rồi, bây giờ cô không cần phải nói chuyện nam nữ bình đẳng với tôi. Con mẹ nó có phải cô không vui khi làm việc nhà cho ông đây không?”
Lạc Du Du phản xạ có điều kiện muốn hất ra, động tác trong mắt Sakahara Kurosawa chính là một loại chán ghét và cự tuyệt của cô ta, tức đến nỗi anh ta càng nói lời tàn nhãn hơn: “Lạc Du Du, cô muốn làm cái gì?”
“Tại sao tôi phải vui vẻ khi làm việc nhà cho anh?” Lạc Du Du chỉ vào mình: “Là tôi sinh ra phải hầu hạ anh sao?” Lời Sakahara Kurosawa đang định nói ra lại mắc kẹt trong cổ họng, sau đó anh ta hừ một lúc mới nói: “Nhưng trước kia cô đều..”
“Đó là do lúc trước tôi ngu.” Lạc Du Du tức giận đến nỗi mắng cả mình, dáng vẻ tức giận khiến Sakahara Kurosawa nhìn thấy không hiểu vì sao lại muốn cười.
Tuy nhiên người phụ nữ trước mặt vẫn luyên thuyên không ngừng, giống như muốn trút bỏ mọi oan ức của mình ra ngoài vậy: “Sakahara Kurosawa, lúc trước là tôi ngu, không cầu mong cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2739481/chuong-1530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.