Không biết vì sao mà nhịp tim của cậu lại đột ngột tăng nhanh hơn, Đường Duy buông cây bút máy ở trong tay của mình xuống, cậu nhận thấy ngón tay của mình đang run rẩy.
Cậu đang cảm thấy sợ hãi sao?
Sợ rằng Tô Nhan… sẽ gả cho người khác vào một ngày nào đó.
Cậu không thể tưởng tượng, không thể chấp nhận, không thể cho phép- Cậu mãi mãi cũng sẽ không để cho chuyện này xảy ra được!
Đường Duy đứng dậy rồi bước thẳng ra ngoài, Đơn Giản đi theo ở phía sau và gấp gáp hỏi: “Anh đi đâu thế cậu chủ-”
“Tôi đi đâu không liên quan đến anh, đừng có đi theo”
“Không được đâu..” Đơn Giản gấp gáp muốn chết, lúc trước khi Bạc Dạ nói xong chuyện này liền dặn dò cậu ta nhất định phải canh chừng Đường Duy, nếu không thì dựa vào tính cách coi trời bằng vung của Đường Duy thì sẽ không chỉ làm ra chuyện đại nghịch bất đạo gì đó, thậm chí cậu có thể chạy đến nhà họ Tô trực tiếp bắt lấy Tô Nhan và nhốt cô ấy ở bên cạnh mình…
Đơn Giản càng suy nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, đi theo ở phía sau Đường Duy mà không ngừng lớn tiếng nói: “Tổng giám đốc, anh đi đâu vậy? Ông chủ cùng nhau đến tăng ca với anh, anh đi rồi cũng không nói một tiếng với ông chủ sao?”
“Nói với ông ấy làm gì?”
Đường Duy cười đến đôi mắt cũng đỏ bừng lên: “Dù sao thì từng người một đều khuyên tôi bỏ cuộc, từng người một đều bảo tôi và Tô Nhan dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-thien-tai-va-bo-tong-tai/2739067/chuong-1676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.