🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
‘Đau sao, cũng sớm đã bị tê liệt, chuyện này sớm cũng đã kết thúc, giờ cũng có thể lấy ra… làm một câu chuyện cười cho mọi người t quá cô chịu nghe tôi nói, tôi thật sự rất vui rồi. Tôi trước giờ còn chưa có người bạn nào là nữ”. Lạc Vũ liếc nhìn qua Lục Phóng, ánh mắt đầy ẩn ý, nhưng rất nhanh cô đã thu hồi ánh nhìn quay lại nói với Tô Nhan, “Tôi hy vọng sau này cô vẫn nhớ tới tôi”

“Tôi sẽ nhớ cô”

Tô Nhan năm lấy tay Lạc Vũ: “Cô cho tôi biết id của cô trong đội là gì đi?”

“Gemma”. Lạc Vũ lưu loát mà thốt ra một từ tiếng Anh, từng chữ, “G, E, M, M,A”.

Nhiều năm sau, Lạc Vũ không ngờ rằng phong tên là Gemma trở thành Tracer đứng đầu trên chiến trường, không ai dám solo với cô ấy. Dù vậy Tô Nhan vẫn sẽ nhớ mãi cái tên Lạc Vũ của cô gái tuyệt vời trước mắt n¿ có một người chơi ở vị trí tiên Một giờ sau, Đường Duy buông tai nghe xuống hít thở, luyện tập với cường độ cao khiến anh có chút căng thẳng, dụi dụi mắt, Lục Phóng đưa qua một chai nhỏ mắt, “Mệt không?”

“Không sao”. Đường Duy xoa xoa các khớp ngón tay, tư thế khá đẹp trai, “Tôi đã lâu không dùng tới loại huấn luyện tốc độ cao như thế này rồi”

“Đối đầu với đội tuyển đứng thứ hai” Lục Phóng lắc đầu, “Mới có như vậy mà đã làm cậu căng thẳng sao? Cái này là không được đâu Đường Duy”

“Đừng có ở đây mà đánh rầm”. Đường Duy kéo lấy Tô Nhan “Tôi đưa em ấy tới đây để làm quen với đội của cậu, cũng không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp. Cái này có thể đánh thẳng nhưng bên kia thì không suy nghĩ lại sao?”

Tô Nhan lúc này nhìn Lục Phóng sắc mặt không tốt lầm, nói: “Em đi tìm Lạc Vũ chơi, không muốn tìm cậu ta”



Đường Duy bật cười tại chỗ, “Ha ha! Em đã nhận ra Lục Phóng là một tên xấu xa Sao?”.

“Dừng”

Nghe Đường Duy nói mình như một tên cặn bã, Lục Phóng cũng không hề tức giận. Thậm chí còn cảm thấy lời nói đó đối với mình không là gì.

“Đầu năm nay, luôn có những người thích sử dụng tra nam, tra nữ để công kích người khác”

Hai tay Lục Phóng chấp lại, “Làm cho bản thân mình cao quý hơn sao? Tôi không thấy như vậy. Có đạo đức là tốt, nhưng có thể kiềm chế bản thân mình mới là tốt nhất. Đừng có rảnh rồi chạy tới khống chế người khác từng chuyện một giống như một vị sứ giả công lý, Đối với chuyện nhà người ta, dù là nam hay nữ đi ra ngoài ngoại tình lừa dối cảm sừng ai tôi đều không có hứng thú, Thích làm gì thì làm đó, nếu phạm pháp tự nhiên sẽ bị pháp luật trừng trị. Nếu không phạm pháp thì cậu lấy tư cách gì thay pháp luật phán xét người khác.”

“Nói như vậy không sai.” Tô Nhan nói, “Nhưng ngoài pháp luật, chúng ta làm người cũng nên có giới hạn đạo đức của mình”

Lục Phóng cười vui vẻ hơn, “Đúng vậy, cô có giới hạn đạo đức của riêng mình, giới hạn của tôi thấp hơn cô cũng để ý đến sao? Giới hạn đạo đức thấp phạm pháp sao? Tôi lại không có giết người phóng hỏa hay trộm cướp. Tôi không có chơi mại dâm, ma tuý hay gian lận tài chính. Tôi đến cùng chỉ là giới hạn đạo đức thấp một chút, không đến mức đó chứ sỉ, tôi không có làm bất cứ điều gì phạm pháp cả”

Không, nói đúng ra, thì thật sự là có làm một việc.

Lục Phóng nhìn Lạc Vũ đầy ẩn ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.